Bên ngoài lại bắt đầu rơi những hạt băng, vừa giống mưa lại vừa giống tuyết. Bên trong xe yên tĩnh vô cùng.
Trình Tuế Ninh mang theo nhịp tim run rẩy đến mức như sắp nghẹt thở, tự nhủ bản thân phải mạnh mẽ hơn một chút. Gạt nước hoạt động đều đặn trên kính chắn gió, phát ra tiếng sột soạt nho nhỏ.
Vài giây trôi qua, Trình Tuế Ninh vẫn chưa thể hoàn hồn. Trong đầu cô ù đi, giống như cũng bị gió tuyết cuốn qua.
Đèn đỏ còn ba giây nữa sẽ kết thúc, Chu Ôn Yến chuyển số từ N sang D. Ba giây sau, chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh.
Ánh mắt của Trình Tuế Ninh không rời khỏi anh, đột nhiên cô nhớ lại lần đầu tiên gặp nhau.
Giây trước trời bên ngoài vẫn còn oi bức như thiêu đốt, giây tiếp theo cơn mưa lớn bất ngờ ập đến. Những chiếc lá vừa bị mặt trời hong khô héo rũ, giờ đây lại tràn đầy sức sống dưới làn nước mưa.
Khi ấy vẫn là cuối tháng tám, trong trường chỉ có khối mười hai nhập học sớm. Lớp học ồn ào bừa bộn, các học sinh lớp mười hai đã trở lại trường được một tuần nhưng vẫn chưa thể tập trung.
Giờ nghỉ trưa, Trình Tuế Ninh đang làm bài kiểm tra vật lý vừa được phát buổi sáng. Bạn cùng bàn đẩy quyển bài tập đến trước mặt cô, đầu bút chỉ vào câu trắc nghiệm thứ hai.
“Đáp án bảo chọn D, nhưng mình tính mãi, suy ngược thế nào cũng không ra.”
Trình Tuế Ninh nghiêng đầu, chăm chú nhìn một lát, sau đó nhỏ giọng giải thích cho bạn cùng bàn.
Người kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-loi-thu-da/1714838/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.