Ầm...
Cảnh tượng bốn phía hóa thành ánh sáng mơ hồ tiêu tán.
Vô biên gió bão quét tới, một luồng lực lượng vô hình tóm chặt hai người lại,
lôi hai người vào trong một khoảng thời gian nào đó trong lịch sử.
Bay... Tiếp tục bay tới... Âm! Liễu Bình rơi mạnh xuống mặt đất.
Nơi này là một đỉnh núi.
Bầu trời xanh thẳm, không gian yên bình.
"Một phút sau, Trấn Ngục đạo sẽ xuất hiện... đây là thời điểm bị phong ấn, chưa
từng có bất cứ Thời Gian Hành Giả nào có thể tới nơi này, chúng ta là nhóm đầu
tiên."
Triệu Hồng Tài nói.
Hai người yên lặng chờ đợi.
Mấy giây sau... Bầu trời âm thầm bị tách ra.
Một thanh trường đao thanh đồng hiện lên, chém mạnh về phía hư không! Gợn
sóng dị thường nhanh chóng tản ra từ trên lưỡi đao, dùng tốc độ cực nhanh quét
qua toàn bộ thế giới "Là Trấn Mệnh"! Nó kích hoạt 'Trấn Mệnh'!"
Liễu Bình nói.
"Không thấy vỏ đao đâu! Chẳng lẽ từ khi nó xuất hiện đã không có vỏ đao?"
Triệu Hồng Tài ngẩn ngơ, nói.
"Thần khí sẽ không làm chuyện không có ý nghĩa nào cả, nó chém ra "Trấn
Mệnh", là muốn làm gì?"
Liễu Bình trầm tư suy nghĩ, nói.
Triệu Hồng Tài hỏi: "Đáp án duy nhất ẩn giấu trong thế giới song song bị nó
chém ra, có lẽ ngươi có thể dùng 'Kiến Diệt' để đi vào trong thế giới song song
bị nó chém ra đó xem xem?"
Liễu Bình nắm chặt trường đao, do dự một lúc lâu sau mới nói: "Không đúng,
chúng ta đều không để ý tưới một vấn đề."
"Vấn đề gì?"
Triệu Hồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1586021/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.