Liễu Bình trọn to hai mắt, gào rống nói: “Dùng! Tạm dừng lại, thấy rõ tình hình
rồi làm tiếp!"
Chiến giáp khổng lồ màu đen bỗng ngừng lại trên thân trụ.
Cả bộ chiến giáp khổng lồ bám lên thân trụ bất động, đôi mắt màu đỏ tươi tỏa ra
hàng tỉ quang huy, quét về bốn phương tám hướng trong hư không.
Liễu Bình thoáng thở hổn hển mấy hơi.
Vừa rồi dùng hết toàn lực thả ra sức mạnh của phương pháp thao túng, cộng
thêm ý niệm mãnh liệt của hắn, rốt cuộc cũng làm chiến giáp này thỏa hiệp.
Nhưng.
Tuy nó dừng lại tại chỗ, nhưng cả người vẫn đang run lên, thả ra từng mảnh lân
giáp màu đen.
Những lần giáp đó bong ra từng màng từ chiến giáp.
Chúng vừa phi hành, vừa hóa thành các loại quái vật quỷ dị khổng lồ, lấy tốc độ
cực nhanh xẹt qua hư không hắc ám, bay lên trên đỉnh Hư Không Thần Trụ.
Chiến giáp muốn hủy diệt nơi khởi nguyên của linh hồn! Đây là bản năng của
nó.
Trừ điều này ra, nó không ngại để Liễu Bình thao túng mình đi thăm dò những
tình báo khác.
"Đáng chết."
Liễu Bình thầm mắng một tiếng trong lòng, tiếp tục nhanh chóng suy nghĩ
phương pháp ứng phó.
Bỗng nhiên.
Một ý thức hiện lên trong lòng hắn.
"Xem... Xem rồi... Thấy rõ tất cả."
-- Đây là khí linh của chiến giáp khổng lồ! Liễu Bình nao nao, lúc này mới nhớ
tới vừa rồi hắn phát ra mệnh lệnh là dừng lại, thấy rõ tình hình.
Vừa rồi trong lúc cấp thiết cũng không có mệnh lệnh nào khác tuyên bố được,
cho nên hắn hô lung tung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/1697264/chuong-1190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.