Phù bài mà Hoắc Quân Tiêu đưa cho Lâm Kiệt và Bạch Tử Húc là hai mảnh gỗ rộng bằng hai ngón tay, dài bằng nửa ngón tay, mặt trên được khắc hoa văn cổ xưa, mỏng và nhẹ, cũng không biết làm bằng chất liệu gì, tương đối cứng rắn.
Khi họ nhận lấy, thì nhìn thấy trên mộc bài có một đường vân nhỏ mang ánh kim sắc tinh tế uốn lượn, giống như có một cây bút vô hình vẽ thứ gì đó bên trên mộc bài, trông hơi giống đầu rồng đang bay vút ra khỏi đám mây. Tuy nhiên, trước khi họ kịp nhìn kỹ thì những kim tuyến đang vẽ đồ án bên ngoài ấy đã ẩn vào trong mộc bài, biến mất không thấy.
Mà cái đưa cho Bạch Kha lại đặc biệt hơn một ít—- là một chuỗi hạt gỗ đậm sắc nâu đen, khác biệt với tấm mộc bài chính là chất liệu, mỗi hạt gỗ này rất nhỏ, nhưng trọng lượng không nhẹ, sau khi được quấn quanh tay hai vòng, vừa vặn rũ xuống xương cổ tay của Bạch Kha.
Sự thiên vị bất công này đến mức làm mù mắt chó của Lâm Kiệt.
Từ khi Hoắc Quân Tiêu lấy chuỗi hạt gỗ ra, Bạch Kha luôn cảm thấy chiếc vòng này có điểm quen mắt.
Ngay sau đó y nhớ rằng dường như y đã nhìn thấy một chuỗi vòng này trên cổ tay của Hoắc Quân Tiêu, nhưng vì có ống tay áo che lại, y chỉ thấy một hai viên lộ ra.
"Chuỗi hạt này gỗ này...." Hoắc Quân Tiêu dừng một chút, dường như nhớ ra cái gì đó, trầm mặc một lát mới nói tiếp: "Chuỗi hạt gỗ này mặt trên cũng khắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghich-do-moc-to-ly/1331260/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.