Việc làm ăn của quán bar ma tối nay chán vô cùng. Một loạt các vụ chết người xảy ra trong mấy ngày gần đây đều có liên quan tới Tô Di, thêm vào đó công việc làm ăn không thuận lợi, tâm trạng cô đã gần suy sụp. Cô nhìn ai cũng không thấy vừa mắt, Chung Nguyên nhìn thấy bộ dạng như tiền mãn kinh đến sớm của cô, cũng không dám dây vào, anh tìm mọi cách tránh cô.
Tô Di lồng lộn trong quán bar như một quả bom hẹn giờ, cô muốn tìm một thứ gì đó để trút giận. Tốt nhất tìm một người khách muốn ăn quỵt, nhưng khách khứa hôm nay lại chỉ có một bàn. Một người đàn ông ngồi ở chỗ tối, ánh mắt lấp lánh như thể đang nhìn cô vậy.
Gặp được tay háo sắc cũng có thể giải tỏa sự bức bối trong lòng. Tô Di cố ý chạy tới chỗ người đàn ông đó, với ý định quan sát kĩ, rồi tìm cớ gây chuyện cãi cọ với anh ta. Dường như cô quên mất mình là bà chủ của nơi này, khách hàng chính là thượng đế.
Cô lượn mấy vòng trước người đàn ông đó, nhưng vẫn không tìm được lí do cãi nhau với anh ta. Đột nhiên người khách đó vỗ vỗ vào chiếc ghế bên cạnh nói với cô:
"Cô tìm người cãi nhau à? Ngồi xuống đây đi, đừng mất công đi đi lại lại nữa".
Tô Di thấy tâm tư của mình đã bị lật tẩy, đành phải ngồi đối diện với người đàn ông đó. Cô ngồi rất gần anh ta, cô còn nhìn thấy rõ mặt người này. Khuôn mặt này xem ra rất quen, dường như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nghiet-oan-toc-xanh/381743/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.