*Chương có nội dung hình ảnh
Tôn Hàn bừng tỉnh từ trong dòng suy nghĩ, anh nói: "Tạm thời không cần".
"Ngoài ra, đưa cho ông chủ Đỗ một triệu tệ làm thù lao".
"Vâng".
vietwriter.vn
Sai khi La Thông và Đỗ Đào đi, Tôn Hàn quay về phòng khách sạn. Một mình anh ngồi trước cửa sổ sát đất, miếng ngọc bội treo trên ngón tay anh. Anh để nó trước mặt mà ngẩn người, không biết đang nghĩ gì.
Reng reng!
Không biết đã qua bao lâu, điện thoại để bên cạnh reo lên.
Tôn Hàn cất miếng ngọc đi. Có miếng ngọc này, khi anh muốn tìm hiểu về thân phận của mình cũng không đến mức khó khăn như mò kim đáy bể.
Trên màn hình điện thoại hiển thị một số máy lạ.
vietwriter.vn
Tôn Hàn nghe máy, sau đó nghi hoặc hỏi: "Alo, ai đó?"
"Anh, là, là anh sao?"
Trong điện thoại vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng mà run rẩy, không dám chắc chắn.
Tôn Hàn sững ra: "Tiểu Hạ?!"
Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng anh vẫn nhớ như in giọng nói này, đó chính là em gái Từ Hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoa-ho-tang-long/460606/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.