Trong một Ngự Hoa Viên ở Thiên Cửu, Hoa Đế cùng Thiên Đế ngồi uống trà.
Phải nói trên trời dưới đất không ai ngoài Hoa Đế dám ngồi cùng bàn với Thiên Đế.
Cả hai cùng trầm tư nhìn ngắm trần gian qua thủy kính, cứ như ấm trà vơi hết lần này đến lần khác vẫn không có bất cứ cuộc trò này nào giữa hai người.
Cuối cùng vẫn là Thiên Đế kết thúc sự im lặng bằng tiếng thở dài rồi nói:
"Thiên Cửu không giữ người nữa, ngày mai ngươi đón Hi Hoa về đi."
Nói xong Thiên Đế cùng thần quân rời đi, Hoa Đế chợt cười đắc ý rồi đứng dậy vung áo tiêu sái quay về, ngài không muốn con trai ngài ở Thiên Cửu, so với Long Giới ngài không an tâm chút nào nhưng Thiên Cửu một mực vung kết giới cấm ở điện Thái Hoa, ngài chỉ có thể mặt dày ngồi trước tẩm điện cửa Thiên Đế thiêu rụi từng nhành cây cọng cỏ để xem ai kiên nhẫn hơn.
Trong cơn thịnh nộ của Đồng Lô Hồng Liên, cả người Hi Hoa như bị lửa thiêu, vết thương chồng chéo vết thương mà linh lực bị bòn rút sắp cạn kiệt, y thầm nghĩ nếu cứ kéo dài như vậy y sẽ không thể chống trụ được mất.
Từng vết nứt ở Đồng Lô Hồng Liên xuất hiện, kéo theo đó là luồng ánh sáng bạc từ không trung bay đến, Hi Hoa cảm nhận luồng khí mạnh mẽ này là của Thiên Đế nhưng cũng không ngừng nghĩ đến mình có thể cũng sẽ bị tiêu diệt dưới luồng sức mạnh đó.
Bỗng dưng tầm nhìn bị hạn chế, Hi Hoa sững người nhìn Nguyệt Liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoanh-dau-nhin-hoa-roi-trang-khuat/966979/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.