Tiểu Nguyệt Liên đã tỉnh dậy nhưng đầu óc lại có vấn đề, Mộ Linh xem xét qua rồi suy đoán có lẽ không chỉ biến về dạng ban đầu mà đầu óc cũng trở thành đứa bé.
Hi Hoa nhìn con rồng mũm mĩm tỏ vẻ sợ hãi đang ôm chặt cứng tay mình, y có chút lo ngại: "Như vậy thì không tốt, ngươi không có cách nào giúp hắn hồi phục nhanh sao?"
Mộ Linh suy nghĩ nát óc rồi cũng buồn bả lắc đầu.
Hi Hoa thở ra rồi bế Nguyệt Liên vào hồ nước bên trong.
Chính là nơi Nguyệt Liên dùng để chữa vết thương do Quỷ Tu Đằng cho y.
Vì tiểu long cứ bám Hi Hoa, y đành phải tự tay để hắn vào hồ.
Tiểu Nguyệt Liên bấu víu lấy tay Hi Hoa, y xoa đầu hắn: "Ngoan.."
Khi vừa chạm vào nước Tiểu Long bỗng rùng mình hai tay liền nắm hai ngón tay cái của Hi Hoa.
Mộ Linh cười nói: "Lần đầu thấy Chủ thượng tỏ vẻ sợ hãi, từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy bộ dạng này của ngài."
Chiếc đuôi đưa qua đưa lại như dần thích nghi, Tiểu Long từ từ buông tay Hi Hoa rồi tự mình bơi bì bõm trong nước.
Hi Hoa mỉm cười nhìn hắn, Mộ Linh chợt nói:
"Hi Hoa thượng thần, thần quan bên cạnh Quân thượng nhà ta tên là Vô Ảnh muốn gặp ngài, huynh ấy muốn biết đã xảy ra chuyện gì để có gì còn kịp thời xử trí."
Thấy hắn có vẻ an ổn Hi Hoa đứng dậy đi ra ngoài, bỗng dưng lại nghe tiếng nước bị đập mạnh.
Quay lại đã thấy Tiểu Long bám lên vành thành, hai tay đập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoanh-dau-nhin-hoa-roi-trang-khuat/966987/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.