- Tâm sự với tôi.
- Tâm sự gì?
Tư Đồ Tuyệt buông bút trong tay ra ngẩng đầu nhìn Cố Hiểu Mộng. Không ngờ Tần vương ma giới mấy vạn năm chưa từng rung động với ai, thế mà sau khi đầu thai lại yêu chết đi sống lại như vậy.
- Gì cũng được, tôi ở nhà một mình chán quá.
Cố Hiểu Mộng cầm cây bút trong hộp bút trên bàn của Tư Đồ Tuyệt lên nghịch. Bút máy... Chị Ngọc.... Hầy. Cố Hiểu Mộng bỏ cây bút vào lại trong hộp, nhìn vu vơ ra ngoài cửa sổ.
- Cô biết tình địch của cô đã trở lại chưa?
Tư Đồ Tuyệt bắt đầu tìm chủ đề nói chuyện với Cố Hiểu Mộng. Thế giới này lớn như vậy, trước mắt cũng chỉ có Cố Hiểu Mộng có thể cùng cô nói bất cứ điều gì mà không chút cố kỵ nào.
- Đương nhiên biết.
Nhắc đến Lý Nhược Đồng, trong ánh mắt Cố Hiểu Mộng lóe lên sự ác liệt. Nếu không phải bây giờ cô chỉ là một người phàm thì cô đã muốn giết Lý Nhược Đồng rồi.
- Cô bình tĩnh đi. Thứ nhất, bây giờ cô là người phàm, giết người là phạm pháp. Thứ hai, cho dù cô là Tần vương, cô cũng không có cách nào giết cô ta. Cô ta là tiên, tuy rằng tiên tịch không cao nhưng cũng là tiên, là đứa con gái mà Đông Hải tiên quân yêu thương nhất, ca ca của cô ta là chồng của muội muội của mẫu thân Lý Ninh Ngọc. Cho nên, bất luận thân phận của cô là gì cũng không thể động đến cô ta!
Tư Đồ Tuyệt không muốn tạt nước lạnh vào Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-cam-co-tung/546446/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.