- Vợ......
Cố Hiểu Mộng gọi Lý Ninh Ngọc, Lý Ninh Ngọc quay đầu nhìn Cố Hiểu Mộng.
- Tôi muốn uống nước.
Lý Ninh Ngọc nhìn thấy sự đau lòng và tự trách trong mắt Cố Hiểu Mộng. Cô không cần Hiểu Mộng tự trách.
- Em đi lấy nước cho chị...........
Cố Hiểu Mộng cần bình giữ nhiệt đi ra ngoài. Sau khi Cố Hiểu Mộng đi ra, Lý Ninh Ngọc đau đớn nhíu mày, đồng thời cũng có chút lo lắng. Không biết chân mình có bị tật hay không.
Không biết từ lúc nào nước nóng đã tràn ra khỏi bình nhưng Cố Hiểu Mộng vẫn chưa phát hiện. Mãi cho đến khi hộ lý đi ngang qua nhắc nhở cô mới hoàn hồn. Cô tắt vòi nước rồi cầm bình giữ nhiệt về phòng.
- Tối nay muốn ăn gì? Em đi mua cho chị.
Cố Hiểu Mộng rót nước trong bình ra ly, đặt một bên cho nguội để Lý Ninh Ngọc uống.
- Em đừng lo cho tôi, về nhà lo chuẩn bị cơm cho tụi nhỏ đi, đừng để chúng lo lắng.
Sự cố lớn như vậy xuất hiện tại họp báo có lẽ đã lên tin tức, Lý Ninh Ngọc sợ bọn nhỏ biết được lo lắng nên định bảo Cố Hiểu Mộng về nhà xem hai đứa nhỏ trước.
- Chị cũng đừng lo lắng cho bọn nhỏ, có dì của em chăm sóc cho chúng rồi.
Cố Hiểu Mộng ngồi bên giường của Lý Ninh Ngọc. Cô nắm tay Lý Ninh Ngọc đặt lên môi hôn rồi lại hôn, đau lòng không thôi. Thà rằng Lý Ninh Ngọc không đẩy cô ra, thà rằng người nằm trên giường bệnh chính là cô.
- Hiểu Mộng........
Lý Ninh Ngọc muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-cam-co-tung/546452/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.