- Đến rồi hả? Vẫn trà chanh nóng chứ? Bà Xuân nhìn vị khách quen bước vào vui vẻ hỏi.
- Dạ. Mỉm cười đáp lại.
Oa oa… giai đẹp xuất hiện đó bà con. Trời ơi!!!!
Hạ Dương ngoái nhìn lại người thanh niên vừa bước vào, vì quay lưng lại với cửa ra vào nên có phần khó khăn trong công tác chiêm ngưỡng “tác phẩm nghệ thuật”, chạy sang phía bên kia để tiện nhìn ngắm.
Oh o vẻ đẹp thuần khiết, đúng là thiên thần ah. Hạ Dương nàng ko ngừng cảm thán, nụ cười này…, thật xứng đáng làm đối thủ của Phong ca mà.
Tất cả giai đẹp đều có giá trị riêng của nó, mà bản thân nàng đây xưa nay vẫn được “người đời ca tụng” là người đi khai phá những giá trị đó, nhìn chăm chú hình ảnh con người đang hiện lên trên màn hình, Hạ Dương ngây ngốc suy tính xem liệu có thể kiếm tiền hay ko, hoàn toàn ko để ý đến đoạn thoại mờ ám giữa 2 người kia.
- Tuần này ko về quê hả cháu? Đặt tách trà nóng xuống bàn, bà Xuân ngồi xuống hỏi chuyện.
- Dạ, thỉnh thoảng cũng phải trốn chứ u, cứ về quê mãi tương lai cháu hổng lấy được “vợ phố” mất hihi
- Lại không quên được người ta chứ gì? Bà Xuân ra vẻ ta đây biêt tuốt, chặn họng chàng trai xong cười ám muội, nếu ko chê làm con rể bác đi, cũng tạm được liệt vào danh sách gái phố đó. Cười sảng khoái.
- O, tốt quá còn gì, u ko chê con xuất thân hèn kém, con nguyện làm chàng rể tốt của u nha, haha.
- Ah, cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-em-la-cua-anh/2192176/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.