Mắt nó sáng lên, cầm lấy chiếc hộp. Mở ra, ôi là một chiếc hamburger lớn. Có rất nhiều tầng khác nhau nào là thịt hun khói, trứng, cà chua, rau xanh, xúc xích. Còn có thêm một cốc nước dâu nữa.
Hắn đi về chỗ ngồi, lại tư thế cũ. Nó chẳng thèm để ý gì bắt đầu cầm chiếc bánh lên và “ăn. Đang ăn được một nửa bỗng nhớ ra điều gì, nó dừng lại và quay đầu nhìn hắn “cười tươi” (cười đau khổ thì đúng hơn).
- Cậu ăn không? - nó đưa chiếc bánh đã bị ăn một nửa đến trước mặt hắn
Gương mặt xinh đẹp của nó được ta điểm bởi một vài chấm tương ớt. Làm cho nó không khác gì một đứa trẻ. Và tất nhiên cũng không khác một ”thiên thần” (Min là thiên thần vậy ta là thiên sứ à?).
Hắn nhìn mà chỉ muốn cắn vào má nó (Nè, nè nghĩ quá xa rồi đó). Hắn cười nhẹ rút trong túi quần một chiếc khăn tay rồi lau đi những vết tương ớt trên mặt nó.
- Tôi không ăn, cậu cứ ăn đi - hắn lau xong lại đút khăn vô túi rồi nói
Nó lại cúi đầu ăn, ăn hết cả cái bánh đó nó thỏa mãn cầm cốc nước dâu lên uống.
Hai đứa Mail, San giờ mới mò về. Đi sau còn có hai người Zan, Kai hộ tống. Vẻ mặt một Kai thì trầm lặng, còn Zan thì tay cằm một bó hoa ”hồng”, bên tay còn lại cầm một bịch lớn,vẻ mặt tiếc nuối.
Chả là giờ lúc nãy khi bốn đứa vẫn ở căngtin, có hai nữ sinh đi đến bàn bốn đứa và một nữ sinh (lớp 10) trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-oi-anh-yeu-em/1404797/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.