Ngày thứ hai, Diệp Linh Cẩm nghe lời Nhan Nhiễm Y liền không đi theo. Nàng đi cũng không có chuyện gì làm, nàng không đi thì còn có thể giúp Trương tẩu chăm sóc Hương Nhi hoặc là giúp làm một số việc vặt.
Sáng sớm Nhan Nhiễm Y ăn điểm tâm, giúp châm cứu cho chồng Trương tẩu xong, sau đó hai tay không thoải mái đi ra cửa, làm cho người ta có cảm giác hắn căn bản cũng không phải là đi ra ngoài kiếm sống.
"Muội tử nhìn cái gì chứ. . . . . . Người đi rồi. . . . . ." Trương tẩu đi tới bên cạnh Diệp Linh Cẩm nói.
Diệp Linh Cẩm cười nói: "Ta nào có nhìn. . . . . ." Nàng quay vào trong sân, nói: "Trương tẩu, ta giúp ngươi làm một chút việc . . . . Dù sao nhàn rỗi cũng không có chuyện gì. . . . . ."
Trương tẩu không muốn để cho Diệp Linh Cẩm làm việc, vì vậy nói: "Thật ra thì bây giờ cũng không có gì để làm. . . . Chỉ có giặt quần áo cho Hương Nhi xong rồi tắm rửa một chút. . . .. ."
"A. . . . . ." Diệp Linh Cẩm gật đầu một cái. Chợt nhớ tới mình và Nhan Nhiễm Y thay quần áo cũng chưa có tắm, trở về phòng lấy, nói: "Vừa đúng, ta cũng có quần áo để giặt. . . . . . Ta và ngươi cùng giặt nhé. . . . . ."
Trương tẩu nhìn nàng một chút nói: "Muội tử còn phải giặt quần áo, hay là để ta đi........ Vừa lúc Hương nhi đi ngủ, ta cũng không có chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-the-luu-lac-giang-ho/1665205/chuong-130.html