"Xem ra quan hệ giữa ngươi và Đại Hoàng không tệ. . . . . ." Nhan Nhiễm Y vừa nói, vừa từ từ vuốt ve đầu Diệp Linh Cẩm, lúc nói chuyện hơi thở phả vào mặt nàng, Diệp Linh Cẩm không có tiền đồ đỏ mặt, vì vậy liền vùi đầu che giấu, lại vừa đúng lúc rúc vào lòng Nhan Nhiễm Y. Mùi thơm thoang thoảng, khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái, rất an bình.
Hai người đang ở tư thế ôm nhau.
Nhan Nhiễm Y vuốt đầu Diệp Linh Cẩm nằm trong ngực mình, cong môi."Xem ra Cẩm Nhi vẫn suy nghĩ muốn ngủ cùng ta. . . . . . Nhưng hôm nay ngươi không nghe lời. . . . . . Vậy nên vẫn phải trừng phạt ngươi. . . . . ." Nói xong, hắn đứng lên, khoác thêm áo, mở cửa đi ra ngoài.
". . . . . ." Diệp Linh Cẩm đưa tay kéo chăn, nhìn Nhan Nhiễm Y ra khỏi cửa, cắn răng. . . . . . Có ai ngờ, người nào mong đợi. . . . . .
Mình giống như bị mẹ kế đùa giỡn ┭┮﹏┭┮
Lại nói bên này, Địch Tinh mới từ bên ngoài chạy hết một vòng trở lại, vô cùng ảo não chuẩn bị ngủ. . . . . .
"Aiz. . . . . . Đan thành nhiều người giàu nên bảo bối cũng nhiều. . . . . . Nhưng . . . . . . Quan Hoán Chi ơi Quan Hoán Chi!" Địch Tinh than thở, lầm bầm lầu bầu.
Chợt, cửa sổ lập tức bị đẩy ra.
Địch Tinh giật mình."Tiểu tặc nào dám cả gan vào tận phòng ông nội ngươi đây để ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-the-luu-lac-giang-ho/1665283/chuong-88.html