Trên trời cuồng phong gào thét lồng lộng. Hoa Lân miễn cưỡng đứng bám trụ . Ngẩng đầu nhìn lên. Thấy trong cuồng phong gầm thét, đang có một vài ánh hồng quang chuyển động đan xen nhau xoay tròn, tả xung hữu đột. Giống như muốn vùng thóat khỏi cơn thịnh nộ của cuồng phong. Nhưng vì cơn bạo nộ của cuồng phong quá dữ dội do đó ánh hồng quang đó vô phương phóng thóat.
Hiện tại, Hoa lân cũng đành phải chịu bó tay, đột nhiên phát hiện cơn giận dữ của gió yếu đi rất nhiều, hiện ra năm ánh hồng quang của phân quang kiếm. Quang kiếm vụt qua, vụt lại nháo lọan trong sự lạnh lẽo của cuồng phong.
Chợt thấy năm luồng sáng lóe lên, năm thanh phi kiếm phát ra tiếng: “Sưu……sưu…sưu…” Đột ngột quay về trước mặt Hoa Lân.
Tranh!
Tất cả năm thanh phân quangkiếmđều cắm dưới chân hắn.
Hoa Lân mừng như điên. Ngay lập tức , rút Hà chiếu kiếm ra và đưa chỉ lên trời. Kiếm khí xung thiên, xé tọac cuồng phong chia làm hai phần. tạo ra một vết nứt lớn. Lập tức, Hoa lân bay vụt lên trời, từ trong gió lốc vụt bay vút ra. Chợt thấy truớc mặt có bóng đen đang chạy về phía tây. Hoa Lân nổi giận quát:
- Có ta ở đây còn muốn chạy?
Nói xong, lập tức ngự kiếm đuổi theo. Ở giữa không trung, Hoa lân xạ xuất năm thanh “ Phân quang kiếm” lao vút về phía đối phương.
Phía trước đột nhiên xuất hiện một tòa Phương thiên tháp ngăn cản, chỉ nghe “soạt soạt soạt…” năm thanh Phân quang kiếm đều cắm vào trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc-tien-duyen/1335630/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.