Kỳ và Lân ngồi đó, hướng mắt về nới chân trời, nơi giao giữa bầu trời và biển cả. Đây là lần thứ hai Kỳ ngắm mặt trời mọc. Lần thứ nhất với Khải. Cảnh tượng mặt trời mọc quả thật là rất đẹp. Đẹp tới nỗi... bây giờ Kỳ đang hồi hộp chờ đợi cái cảnh mặt trời mọc lần nữa.
Cuối cùng, phía xa xa, trên bầu trời xanh, vài tia sáng lóe lên, tạo thành những vệt dài hùng vĩ, những đám mây như hừng sáng, rồi mặt trời từ từ nhô lên, cứ như đi ra từ biển, mặt trời tỏa sáng, những tia nắng ban mai rất dịu dàng, pha sắc vàng cam. Một thứ màu ngọt lịm.
Gương mặt Kỳ như bừng sáng bởi nắng, Kỳ bất giác mỉm cười. Cô thấy mình nhỏ bé bởi cảnh tượng trước mặt, nhưng ấm áp nhờ những tia nắng ban mai. Giống như... lúc ở bên Khải.
Lân cũng chăm chú vào cảnh tượng mặt trời mọc, bao lần anh ngắm nhìn cảnh này, nhưng không hiểu sao lần này lại có cảm giác rất khác khi ngồi cạnh Kỳ. Lân quay sang nhìn Kỳ, nhìn gương mặt cô, bất giác mỉm cười.
Hai con người, cùng ngắm cảnh mặt trời mọc, nhưng trong lòng mỗi người lại len lỏi thứ gì đó rất khác nhau, nhưng đều cảm nhận được sự ấm áp.
*kịch*
Khải dừng chiếc xe ngay trước cổng của Nhiên, nơi này hôm nay không có ai, cứ như là đang đón chào tất cả mọi người vào trong, nhưng Khải vẫn nghi ngờ rằng chắc chắn Nhiên đã bố trí người ở bên trong, vì vậy cẩn thận là hơn hết.
Từ xa, Khải nghe thấy tiếng trực thăng, nhanh chóng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngoc/2029428/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.