Mấy chữ đơn giản, ấm vào tận tim.
Bạch Nhược Hy cong môi mỉm cười,
cúi đầu xem đi xem lại ba câu đó.
Nơi mềm mại nhất của trái tim có
chút rung động, tâm tình vui vẻ rạng
ngời, như con chim nhỏ bay lượn
trên trời xanh mênh mông.
Đúng vậy, có người chồng như này,
trái tim cô lâng lãng như đang trồi
trong không trung hư vô.
Bế cô đến căn phòng khác ngủ, chỉ
vì giặt ga giường.
Chẳng lẽ chảy máu?
Cô chỉ biết rất đau, đau như bị xé
rách, nhưng không biết có chảy
máu hay không.
Bạch Nhược Hy cẩn thận gấp tờ
giấy bỏ vào trong túi áo, kéo ghế ra
ngồi xuống.
Cô nhấc lồng bàn lên, là một bát sủi
cảo đủ sắc hương vị, nhìn thôi cũng
khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Bạch Nhược Hy bỏ lồng bàn xuống,
cầm đũa bắt đầu ăn, nhấm nháp
nhai kỹ nuốt chậm.
Truy cập vào truyen.one để đọc nhiều truyện hay nhé.
Bộ Dực Thành từng nói, anh Ba cô
không gì không làm được.
Đúng là như thế.
Ăn bữa sáng anh làm, trong lòng
Bạch Nhược Hy ngọt như đường.
Chỉ cân anh ở bên cạnh, cô không
cần quan tâm chuyện gì cả, càng
ngày càng thích cảm giác được ở
bên anh.
Trên mặt là nụ cười không cách nào
biến mất, trong đầu tràn ngập hình
bóng của anh Ba cô, càng nghĩ càng
thấy ngọt ngào.
Cô vội để đũa xuống, lấy điện thoại
di động ra từ túi quần, gõ một tin
nhắn, ấn gửi đi không chút do dự.
Nhìn màn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngon-song-tinh-yeu/2290486/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.