"Chị sao thế?" Tần Song Mộc mẫn cảm nhận thấy được sự khác thường của Tần Y, quay đầu nhìn cô.
"Không có gì." Tần Y bình tĩnh di chuyển tầm mắt khỏi bộ áo ngực đang phất phơ trong gió.
Đường Hề Nhiên ngồi xếp bằng ngồi trên sô pha chơi di động, một tiếng "Chú..." không có ý tốt của củ cải nhỏ Lục gia làm cô không tự giác nghiêng đầu nhìn qua, vừa nhìn qua liền thấy được đồ nội y nữ trong chiếc vali bị lục tung lên, kiểu dáng nóng bỏng gợi / tình, một phong cảnh rất kiều diễm.
Cô ho nhẹ dời tầm mắt, thuận đường vỗ vỗ vai Lục Thừa Diệu: "Anh à...... Anh thật cầm / thú?"
Lục Thừa Diệu đang gọi điện thoại, anh mới vừa vào nhà di động liền vang lên, công việc quan trọng, lập tức để chiếc vali ở bên cạnh ghế sofa, không nghĩ tới củ cải nhỏ Lục gia đợi chờ quà của anh, anh vừa để vali xuống, cậu nhóc không thể chờ nổi liền mở chiếc vali ra.
Bình thường chiếc vali chỉ để một ít bộ quần áo và đồ dùng hàng ngày, không có đồ quý hiếm, nên Lục Thừa Diệu cũng không có thói quen cài mật mã.
Một tiếng "Cầm thú" của Đường Hề Nhiên khiến anh quay đầu lại, khi nhìn thấy một rương vali toàn đồ nữ, mày nhíu chặt lại, nhưng vẫn chưa tắt điện thoại, ngón tay dài chỉ vào củ cải nhỏ Lục gia: "Đừng lộn xộn!"
Tư thái thong dong, không giận mà uy, củ cải nhỏ Lục gia ngừng lắc áo ngực, ngượng ngùng thè lưỡi, yên lặng đem đồ nhét vào vali.
Đường Hề Nhiên chịu đả kích nặng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngon-tinh-chinh-la-em/263462/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.