Edit: Ngọc Hân - diễn đàn
Bốn giờ chiều Lâm Cẩn Ngôn bay, lại gặp phải máy bay bị delay đến sáu giờ tối mới bay, xuống sân bay Diệp Thành đã hơn chín giờ đêm. LQĐ
Đêm mùa đông, trời gió lạnh thấu xương.
Bên ngoài sân bay, lái xe đã đứng đó đợi, thấy ông chủ đi ra, lập tức cung kính mở cửa xe phía sau.
Lâm Cẩn Ngôn nghiêng người ngồi vào, tựa người ra sau ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Xe chầm chậm chạy về phía nhà cũ nhà họ Chu ở Diệp Thành.
Sân bay cách nhà cũ nhà họ Chu rất xa, xe chạy trên đường tầm hai tiếng, lúc đến nơi đã sắp mười hai giờ đêm.
Đêm càng sâu, gió càng lạnh.
Lâm Cẩn Ngôn mặc chiếc áo khoác ngoài màu đen, khom người từ trên xe bước xuống.
Bên ngoài nhà cũ nhà họ Chu đóng chặt cửa, trong sân tối thui, chỉ có hai ngọn đèn mờ bên ngoài cánh cổng sắt.
Lâm Cẩn Ngôn đứng trước cửa ra vào gọi điện cho Giản Vi.
Phòng trên lầu hai vẫn còn sáng đèn.
Trong phòng, hệ thống sưởi nhiệt chạy vù vù, Giản Vi mặc bộ đồ ngủ bằng lụa may thủ công màu trắng tinh xảo, rìa ống tay áo may kiểu lá sen xinh đẹp, có cảm giác cao quý lại không mất tính thiếu nữ.
Đồ ngủ là mẹ Chu đặc biệt mời nhà thiết kế làm theo yêu cầu cho cô, từ lúc trở về nhà họ Chu, mẹ Chu đối xử với cô tốt đến mức hận không thể mang toàn bộ thế giới tới cho cô, một tuần ngắn ngủi, tủ quần áo trong phòng cô đã hoàn toàn không chứa nổi nữa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngot-ngao-nghe-da-hi/1521254/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.