Edit: Ngọc Hân – diễn đàn
Lâm Cẩn Ngôn ngồi trên giường một lúc, ổn định tâm tình sau đó mới xỏ dép đi xuống giường. LQĐ
Vào phòng tắm tắm rửa, nước ấm áp từ trên đỉnh đầu dội xuống, dần dần xóa tan những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu. Mười phút sau anh mặc áo tắm đi ra, cầm khăn lau dưới người rồi tiện tay quăng khăn lên tủ đầu giường, thay quần áo xong bước xuống lầu, người đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
Dưới lầu, Giản Vi đã nấu xong cơm đang tính lên lầu gọi Lâm Cẩn Ngôn xuống ăn cơm, mới vừa tới cầu thang thì đã thấy Lâm Cẩn Ngôn đi từ trên xuống.
Vừa thấy anh, lập tức nhớ lại chuyện ngày hôm qua, căng thẳng nhìn anh, cẩn thận dè dặt hỏi: “Anh… Anh cái kia không sao chứ?”
Lâm Cẩn Ngôn “Ừ” một tiếng, không để ý tới cô mà đi xuống lầu, bước thẳng ra ngoài cửa, cầm báo hôm nay từ ngoài cửa xoay người đi vào ngồi trên sofa.
Toàn thân Lâm Cẩn Ngôn tản ra hơi thở mát mẻ mà có vẻ xa cách, Giản Vi nhất thời hơi sợ anh, không dám hỏi gì thêm, chỉ nhỏ giọng nói một câu: “Đã làm xong đồ ăn sáng…..”
Lâm Cẩn Ngôn lại “Ừ” một tiếng, trả lời cô, “Lát nữa tôi qua.”
Giản Vi gật đầu lặng lẽ xoay người đi vào phòng ăn ăn sáng.
Trong lòng có chút lo sợ bất an, Lâm Cẩn Ngôn đang giận cô chăng?
Giản Vi vừa ăn được một nửa thì Lâm Cẩn Ngôn mới đi vào, cô vội đứng dậy nói: “Tôi múc cháo cho anh.”
Nói xong chạy vào phòng bếp múc thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngot-ngao-nghe-da-hi/1521307/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.