Không nói một lời, nhưng anh đã âm thầm che giấu quá nhiều thứ.
Đây là phản ứng đầu tiên của Kỷ Uyển Khanh, chưa nói tới tức giận, cô càng có xu hướng muốn cười.
Từ trong quán cà phê bước ra, đứng ở bên đường, xe cộ lui tới cùng đám đông qua lại, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng chiếc xe ô tô mini nhỏ nhắn.
Thêm một dấu chấm cho hành vi sai trái của Chung Ngọc, Kỷ Uyển Khanh đi siêu thị mua sườn, hiếm khi bắt một chiếc taxi sang trọng về nhà. Cô nóng lòng muốn đối đầu với người đàn ông đó, dạy cho anh một bài học, sau đó …
Sau đó phải làm gì, chia tay? Chia tay thì quá hời cho anh rồi.
Kỷ Uyển Khanh nhất thời không nghĩ ra được phương án tốt nhất, cô định xem phản ứng của Chung Ngọc rồi lập kế hoạch, nhưng khi bước vào tầng trệt của căn hộ, một linh cảm xấu tự nhiên nảy ra.
Khi cánh cửa được mở ra, sự u ám và im lặng trong căn nhà làm cho người ta sợ hãi.
Kỷ Uyển Khanh di chuyển chân, mới đi được vài bước thì đầu gối mới hồi phục va vào ghế trong phòng ăn, không quan tâm đến cơn đau, cô đi vào
phòng ngủ trước, sau đó tìm kiếm từ phòng này sang phòng khác, cuối cùng với đôi tay run rẩy mở cánh cửa căn hộ ở đối diện.
Không có một bóng người. Nhưng Thỏ Con vẫn còn ở đó.
Kỷ Uyển Khanh tiến đến ôm Thỏ Con, con chó lớn ngoan ngoãn cọ cọ vào cổ chị chủ. Trong lòng cô có suy đoán, kìm nén nước mắt bấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-khuyen-phuong-te-duong-tien/532072/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.