Xung quanh như lập tức rơi vào im lặng, đến mức Từ Niệm Chi có thể nghe rõ tiếng tim đập như trống của mình.
Lưng bảo vệ kia ướt mồ hôi lạnh, anh ta không dám cản tiếp, vội nghiêng người mời họ vào.
Thẩm Ngạn Chu không vội đi mà hơi cong tay phải lên làm Từ Niệm Chi ngẩn ra, sau khi mắt đối mắt với anh mới hiểu ý, đưa tay khoác vào.
Hai người sóng vai đi vào buổi tiệc, khách khứa đại sảnh đã mắt thấy tai nghe chuyện ban nãy phát sinh bên ngoài nên hiện tại đều đang lén nhìn về phía họ.
Khách tối nay không giàu thì có quyền, cậu ấm cô chiêu trong giới cũng không ít, cho dù có mặc bộ lễ phục mấy triệu thì cũng không thể lóa mắt như họ. Anh cao to đẹp trai, luôn một nét lạnh lùng, người bên anh mắt ngọc mày ngài, xinh xắn đáng yêu. Tổ hợp trai đẹp gái xinh như vậy dù có là ai cũng muốn nhìn thêm một lúc.
Từ Niệm Chi lúc này vẫn ngây ngốc, trong đầu vẫn là câu nói lúc trước khi vào Thẩm Ngạn Chu thì thầm bên tai: “Đừng lo lắng, tối nay cô không phải là phóng viên đài truyền hình Nam Giang, cô là bạn cặp nữ của Thẩm Ngạn Chu tôi.”
Không ai dám ở địa bàn của tôi làm gì cô.
Giọng trầm của anh như con suối mát chảy róc rách, mang theo cảm giác làm người ta an tâm, trấn an con tim vừa tủi thân vừa căng thẳng của cô.
GiốngGiống như có chỗ dựa.
Từ Niệm Chi bình tĩnh lại, cô chưa từng tham gia qua sự kiện trọng đại như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-ngon-nhe-mat-trang-vuong-tu-a-oai/2279997/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.