Tề Vận lấy đèn chiếu sáng trong túi giới tử ra, tìm tòi từng chút, thỉnh thoảng gõ một cái. Cho đến khi gõ trước mặt tiểu kỳ lân.
Cộp cộp.
Lam Đồng dán tường, im lặng chịu đựng hai đưa con gái quyền đấm cước đá với mình, mặc dù không đau, nhưng trong lòng thì buồn bã, nhìn con gái, đến cả thê tử cũng không thể giữ được.
Vừa nghe thấy tiếng, nàng liền dựng tai lên, còn chưa kịp nhìn kỹ, thì trời xoay đất chuyển, trước mắt đen thui, ngoại trừ cảm giác rơi xuống cùng tiếng gió, còn có hai tiếng vang nặng nề bên người.
Tiểu Lam, "ngao ngao --"
Nhị Lam, "A a --"
Hai tiểu gia hỏa tiếp sức nhau, đứa này kêu xong đứa kia lại kêu. Tiếng hét chói tai kíƈɦ ŧɦíƈɦ não bộ của Lam Đồng, nàng đành ôm chặt lấy hai tiểu gia hỏa vào ngực, "sau này đừng tin lời Tề đại tiểu thư nói, nàng không đáng tin."
Nói là dựa vào tường, kết quả nàng bị Tề Vận tiễn xuống luôn.
Tề Vận nghẹn họng nhìn ba người Lam Đồng biết mất, nhéo mũi một cái, trong ánh sáng tối mờ, cùng tiểu kỳ lân trừng mắt nhìn nhau, "cơ quan di động."
Một luồng gió thổi qua, bên dưới tiểu kỳ lân như sinh phong hỏa luân, vững vàng mượn phong linh di chuyển trên không, tự thử nghiệm để báo cho Tề Vận biết, cho dù cơ quan nhiều hơn thì nàng cũng không sợ.
Tề Vận lần đầu gặp phải cơ quan biết di động, nàng nhìn hình vẽ trên đầu, lại nhìn tiểu kỳ lân đã chuẩn bị xong, "nghe Nghệ Nhàn nói, ngươi là thủy thú, sẽ mang đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ngu-thu-su-manh-nhat/2317159/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.