Tối ngày 11 tháng 3, Đội 11 mang Tập Lâm về U Thủy đúng như giao hẹn(*). Phó thống lĩnh Lâu Đa hơi thất vọng khi thấy gã đầu đinh tán mất bàn tay phải. Ông ta đòi hạ giá nhưng Mi Kha không nhân nhượng dù chỉ một chút. Hai người tranh cãi gay gắt khiến Vô Phong chợt dợm nghĩ “ Người Băng Hóa không bao giờ tốt! ”. Nơi này là lãnh thổ Băng Hóa quốc, Lâu Đa nổi điên là cả Đội 11 hết đường về. Nhưng Mi Kha chẳng sợ. Cô ả giơ tay chặn lời Lâu Đa rồi chốt hạ vấn đề:
-Xin lỗi, hoặc ông trả tiền đầy đủ hoặc chúng tôi mang hàng đi nơi khác!
Mi Kha sắt đá và không khoan nhượng. Lâu Đa mím môi, diện mạo thanh lịch bỗng chốc méo mó biến dạng. Nhưng cuối cùng ông phó thống lĩnh phải nhượng bộ. Gã mập Tập Lâm được di chuyển bằng xe đẩy rồi mất hút sau cánh cửa quân doanh, còn Đội 11 đến khu y tế điều trị. Sơ cứu xong xuôi họ lên phi thuyền rời U Thủy. Nhiệm vụ kết thúc, họ đang về nhà.
Trên phi thuyền, các thành viên im lặng và tránh nhìn mặt nhau. Họ chẳng muốn ngoảnh vào phi thuyền quá năm giây bởi dưới ánh đèn đỏ mờ là bao đựng xác Si Thăng. Người duy nhất ngó bao đựng xác nhiều hơn năm giây là Si Giáng. Cô gái làm nghề lính đánh thuê đã lâu, đau thương nào cũng từng trải, tuổi nghề không thấp. Song tuổi đời Si Giáng không chịu nổi viễn cảnh một thân một mình, cô gái vục mặt vào đầu gối khóc rấm rứt. Cả đám lặng thinh nhưng chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguc-thanh/1286789/quyen-3-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.