Vì quá quan tâm tin tức của Vô Phong, Hỏa Nghi quên mình đang nói chuyện với ai. Biết rằng ông bạn vẫn còn thở dù chưa biết thở kiểu gì, gã tạm thời bình tâm và có dịp đánh giá vị khách phương bắc.
Từ ngày làm trưởng tộc, Hỏa Nghi phải quan tâm chính trường nhiều hơn cả Phi Thiên quốc lẫn thế giới bên ngoài. Trong mớ thông tin khổng lồ, lịch sử Băng Hóa quốc găm vào đầu gã nhiều ấn tượng hơn cả, nhất là câu chuyện về Biệt Liên Đại Đế và những dòng họ phục vụ ông ta như họ Xuy Hạ. Dòng họ này nhiều đời làm đại thống lĩnh Băng Hóa, trung thành tuyệt đối với huyết thống của đại đế, là đoạn xương sống chống đỡ phương bắc. Họ còn tồn tại ngày nào thì Băng Hóa còn trụ vững ngày ấy. Nhìn ông đại thống lĩnh, Hỏa Nghi nghĩ Băng Hóa quốc sụp đổ chỉ là chuyện… cổ tích.
Hỏa Nghi cũng biết người đàn ông đối diện mình nổi tiếng cỡ nào. Ông ta có biệt danh “Ưng Tuyết”, rất nổi tiếng vì đánh tay đôi với Bất Vọng ba lần. Không ai rõ kết quả thực sự, chỉ biết Khai Y thuộc số hiếm hoi sống sót dưới lưỡi kiếm của Bất Vọng. Nó trở thành huyền thoại trong giới chiến binh, đặc biệt là phương bắc nơi tôn sùng truyền thống đấu tay đôi. Nhiều người đánh giá Xuy Hạ Khai Y ngang hàng, thậm chí mạnh hơn cả Bảy Người Mạnh Nhất. Điều thú vị là Khai Y từng theo học Tây Minh, theo chân đại thánh sứ làm mấy việc “rỗi hơi” như giúp đỡ tộc người thiểu số, hỗ trợ các tiểu quốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguc-thanh/1286924/quyen-4-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.