Bước vào trong mới thấy một thế giới khác, cả căn nhà được làm hoàn toàn bằng gỗ cao cấp theo phong cách Trung Hoa. Hương trà thoang thoảng bay ra, lá cây ở sân sau lay động, còn có tiếng suối chảy róc rách ở sân trước, hiền hòa và yên tĩnh.
Bà cụ mặc một chiếc sườn xám màu đen, ngồi trên chiếc ghế sofa gỗ kiểu Trung Hoa, bên cạnh không một bóng người. Bà bưng chiếc ly sứ Thanh Hoa, nhấp nhẹ một ngụm trà.
Bà đặt ly trà xuống, chỉ vào vị trí đối diện: “Ngồi đi.”
Mạnh Tầm liền ngồi đối diện bà cụ. Lưng cô vốn thẳng tắp, cằm hơi ngẩng lên. Tuy sinh ra trong gia đình nghèo khó, nhưng tính tình và khí chất của cô lại không hề có chút tiểu gia đình nào. Ngay cả khi đối mặt với bà cụ, cô cũng có thể làm được không kiêu ngạo không xu nịnh, ánh mắt cũng không hề trốn tránh, biết rõ bà đang nhìn, tùy ý để bà nhìn, cô không lên tiếng.
“Cháu có biết hôm nay bà tìm cháu đến đây là vì chuyện gì không?” “Trừ Trạc Phong ra, cháu không thể nghĩ đến chuyện gì khác.”
Quả nhiên cô là người thông minh.
“Vậy bà sẽ đi thẳng vào vấn đề,” bà cụ vu//ốt v/e chiếc vòng ngọc phỉ thúy trong suốt sáng trong, giá trị liên thành trên tay, nói: “Bất kể tình cảm của các cháu có tốt đến đâu, bất kể nó đã làm gì cho cháu, bà cũng sẽ không đồng ý các cháu ở bên nhau.”
Mạnh Tầm cứ thế yên lặng lắng nghe bà nói. Bà liệt kê tất cả những khác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoc-gio-len-dinh-huong-son/2787593/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.