Chương 478
Anh ta bị đẩy ra ngoài, ngã phịch xuống đất, “ÐĐM” một tiếng chửi vang lên, sau đó anh vừa ngẩng đầu lên thì chiếc xe của Tô Lương Mặc đã bắt đầu kích hoạt động cơ, Lục Trâm chẳng quan tâm đến cú ngã vừa nấy, lập tức đứng lên, cố gắng mở cửa xe ra, nhưng người trong xe cứ trơ mắt nhìn anh ta.
Lục Trầm vừa kéo cửa xe vừa hét vào bên trong: “Tô Lương Mặc! Mẹ nó! Cậu xuống xe maul Tô Lương Mặc! Cậu nghe thấy tớ nói gì chưa? Dừng xe! Xuống xe!”
Người đàn ông nhìn anh ta một cái, sau đó kéo kính xuống, không nói với Lục Trầm mà nói với bọn vệ sĩ: “Không ai được đi theo” Nói xong mới nhìn Lục Trầm: “Cậu cũng thế.
Nếu cậu còn coi tớ là người anh em tốt thì để tớ yên tĩnh một lát”
Lục Trầm ngẩn ngơ, lúc cửa kính được kéo lên, Lục Trầm bỗng nhiên lôi một thứ ra, vứt vào bên trong xe, “Tô Lương Mặc, mang cái này đi!”
Lời vừa dứt thì cửa kính cũng được đóng lại, bên trong xe, người đàn ông đạp chân ga, chiếc xe chạy đi rất xa, anh liếc nhìn ghế phụ lái bên cạnh, nhìn thứ mà Lục Trầm đã vứt vào…
Là một khẩu súng!
Anh cười nhẹ.
Chiếc xe không đi đến nơi lộng lẫy xa hoa mà càng đi càng thấy hoang vu hẻo lánh… Anh còn lên đường cao tốc…
Anh nghĩ, anh cần chỗ để giải tỏa.
Chiếc xe đi lên đường cao tốc, chiếc xe chạy với tốc độ trước đây chưa từng có.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoc-tan-vo-yeu-tong-tai-xin-dung-hoi-han/2344695/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.