Vì đã hứa với Thẩm Ngung, Trình Mặc Phỉ thực sự không đi theo, anh không phải người không giữ chữ tín.
Nhưng Thẩm Ngung cũng không quản được anh đi đâu.
Anh cứ ngồi dưới chân thang máy duy nhất của trung tâm thương mại, đợi Thẩm Ngung cùng về trường, viện cớ mình còn có chút việc, bảo Tiêu Hùng và Tôn Tinh Hà về trước.
Dù Thẩm Ngung đi thang máy hay thang cuốn, đây đều là con đường bắt buộc cậu phải đi qua.
Trung tâm thương mại thân thiện với thú cưng, có một cô gái đi ngang qua dắt theo chú chó Samoyed, đột nhiên bị đau bụng, thấy anh có vẻ đang đợi ai đó, một lúc chắc chưa đi được, nên nhờ anh trông hộ chú chó một lát.
Thế là, Trình Mặc Phỉ và chú Samoyed ngồi xếp hàng.
Samoyed vểnh tai hình tam giác, đuôi vẫy qua vẫy lại, miệng cười toe toét, hí hí.
Trình Mặc Phỉ thỉnh thoảng liếc nhìn đồng hồ, trong lòng thầm nhủ sao Thẩm Ngung vẫn chưa xuống, không hí hí.
Sau đó, cô gái quay lại, dắt chú Samoyed đi.
Trình Mặc Phỉ buồn chán nhặt từng sợi lông chó trắng dính trên người mình.
Sợi lông cuối cùng đã được anh nhặt xuống, mà Thẩm Ngung vẫn chưa xuất hiện.
Chẳng bao lâu sau, hai "người quen" đột nhiên xuất hiện.
Mạnh Phong và chàng trai từng được Ninh Giác hôn lên má.
Trình Mặc Phỉ nhíu mày.
Đã biết Mạnh Phong không phải thứ tốt lành gì, trong giới đánh giá siêu tệ, tại sao người yêu của Ninh Giác lại đi cùng hắn?
May mắn là hai người không có hành động thân mật nào.
Trước khi Trình Mặc Phỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-anh-em-cau-thom-qua/2715332/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.