Trình Mặc Phỉ không nói hai lời, lập tức lái xe đi gặp cậu.
Thẩm Ngung không ở nhà mà đứng chờ bên đường, khoác một chiếc áo măng tô màu nâu nhạt. Đôi tai lộ ra bên ngoài bị gió lạnh thổi đỏ cả lên.
Cậu không nhìn điện thoại mà chỉ chăm chú dõi theo hướng xe Trình Mặc Phỉ chạy tới. Khi xe vừa dừng lại, cậu lập tức mở cửa ghế phụ, ngồi vào.
"Muốn đi đâu?" Trình Mặc Phỉ đưa hộp đựng hamster nhỏ cho Thẩm Ngung.
Dù cậu không nói rõ trong điện thoại, nhưng Trình Mặc Phỉ có thể cảm nhận được tâm trạng cậu không vui. Bất chợt muốn gặp anh, chắc là để "sạc pin" một chút.
Thế là anh mang theo cả nhóc con của bọn họ, để nó dỗ dành ba nhỏ.
Thẩm Ngung nhận lấy chiếc hộp, vẻ mặt thư giãn hơn một chút, dùng ngón tay chọc chọc con hamster bên trong, nói: "Đi đâu cũng được."
Trình Mặc Phỉ nghĩ một lát, lái xe đến trung tâm thương mại gần nhất, dẫn Thẩm Ngung vào một phòng riêng trong quán net, gọi thêm một chiếc bánh ngọt nhỏ giao tới.
Kiếp trước, hai người họ gặp nhau sau khi tốt nghiệp. Khi ấy, Trình Mặc Phỉ sống một mình trong căn hộ lớn, đầy đủ tiện nghi, kể cả phòng chơi game. Sau khi sống chung, bọn họ chưa từng đến quán net.
Trong lúc chờ bánh ngọt, Thẩm Ngung chủ động lên tiếng: "Hôm nay Thẩm Lập Đức đột nhiên gọi cho em."
Cậu từng kể với Trình Mặc Phỉ về chuyện của Thẩm Lập Đức, lúc đó cũng gọi thẳng tên ông ta. Nên Trình Mặc Phỉ biết ông ta là ai.
Cũng chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-anh-em-cau-thom-qua/2715381/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.