Suy nghĩ bị kéo trở lại, Chu nhìn người cá nhỏ chăm chú, sau khi đấu tranh tư tưởng kịch liệt rốt cuộc cũng quyết định đi tới.
Hắn phải an ủi người cá nhỏ khóc làm hắn đau lòng này.
Có tiếng bước chân truyền tới, lỗ tai Kiều hơi động, hoảng sợ nói: "Ai?!" Tiểu nhân ngư khóc quá lâu, giọng nói đã khàn khàn.
Chu nghe được âm thanh mềm nhẹ lại khàn khàn, giọng nói còn hay hơn hắn tưởng.
Thợ săn bước nhẹ nhàng không dám thở mạnh, sợ dọa đối phương sợ.
Kiều quay đầu lại nhìn, thấy một nhân loại cao lớn đến gần, hô hấp không thông.
Nửa thân Kiều phản xạ muốn bơi đi, ùm một tiếng đã ngã vào trong nước.
"Này ——" Thợ săn kinh hô, vươn tay kéo người cá lại, nghĩ tới mình đột nhiên xuất hiện làm tiểu nhân ngư hoảng sợ tới mức ngã xuống biển, hắn lùi lại phía sau mấy bước, thất thố nói: "Ngươi đừng sợ, ta sẽ không làm hại ngươi."
Hắn tha thiết nhìn tiểu nhân ngư, muốn làm đối phương cảm thấy mình vô hại.
Kiều chỉ lộ ra khuôn mặt nổi trên mặt nước, phun ra mấy cái bong bóng, trên gương mặt vẫn còn nước mắt, nghiêng đầu đánh giá nhân loại này.
Chu biết tiểu nhân ngư đang quan sát mình, ôm quyền chậm rãi nói: "Ta thật sự không phải người xấu, ngươi xem."
Kiều đang tự hỏi lời của nhân loại này có bao nhiêu phần đáng tin, người cá nhỏ đột nhiên vẫy đuôi, làm nước bắn tung tóe lên người thợ săn đang đứng trên đá.
Chu cũng không tức giận, ngược lại cảm thấy tiểu nhân ngư thử hắn như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-ca-xau-xi/2385176/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.