Tiêu Mộ Vũ mang theo vài người nhanh chóng rời khỏi, mới vừa đi đến bãi đậu xe liền nghe thấy âm thanh tang thi gào rống, quả nhiên tiếng súng đã hấp dẫn đám xác sống xung quanh.
Nam nhân biểu tình kích động, nhìn Tôn Hi đã có điểm kìm nén không được, vội vàng nói: "Tôn tiểu thư, tôi tên là Võ An, được giáo sư Tôn phái đến đây tìm cô. Tôi vừa đi đại học G nhưng không thấy cô, cũng đã đến nhà cô, chỉ là không có ai ở đó, tôi còn nghĩ rằng cô đã xảy ra chuyện, không nghĩ tới trùng hợp như vậy, cư nhiên ở chỗ này gặp cô."
Tiêu Mộ Vũ cũng không lộ ra biểu tình kinh ngạc, thái độ của Võ An khi nhìn thấy Tôn Hi đã làm nàng đoán được, người hắn cần tìm chính là Tôn Hi.
Thậm chí nàng đã nhớ tới, Tôn Hi giống ai. Nàng quay đầu nói nhỏ với Thẩm Thanh Thu, "Chị còn nhớ rõ lịch bàn trong phòng nội bộ công ty Nặc Như không?"
Thẩm Thanh Thu có chút kinh ngạc, ánh mắt đảo qua Tôn Hi, biểu tình hiểu rõ, đích xác có điểm giống.
Bên kia nam nhân hoàn toàn quên xung đột cùng hai người Tiêu Mộ Vũ, một lòng muốn cho Tôn Hi tin tưởng hắn.
Tôn Hi nghe được bán tín bán nghi, có chút không biết làm sao, quay đầu xin giúp đỡ mà nhìn Tiêu Mộ Vũ.
"Là thật hay giả, không ai có thể hiểu rõ hơn chính cô." Tiêu Mộ Vũ biết Tôn Hi băn khoăn, nghĩ đến thân phận đặc thù của hai người, vì thế mở miệng nhắc nhở.
Tôn Hi châm chước một chút,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-choi-moi-vao-cho/2684091/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.