Tôi và Trình Chính cứ vậy mà sống với nhau.
Hiện tại tôi có tiền có thời gian, trước mắt lại có một anh “ngon giai” dịu dàng, tâm trạng tốt vô cùng.
Vận mệnh luôn hào phòng với tôi như vậy! Ngay vào lúc tôi đang vui sướng, nhà hàng xóm lại có một anh đẹp trai đến.
Nghe nói là con trai nhà hàng xóm học đại học ở tỉnh ngoài, về nhà vào kỳ nghỉ.
Chàng trai trẻ tuổi khỏe khoắn, nho nhã lễ độ tới nhà tôi mượn đồ, nhìn kiểu gì thì tâm trạng cũng rất tốt.
“Aisss…”
Tôi đang bắt chuyện với anh đẹp trai nhà bên, Trình Chính ở trong phòng đột nhiên hô đau một tiếng.
Tôi vội vàng chạy vào:
“Làm sao vậy?!”
Sắc mặt Trình Chính hơi trắng, còn an ủi lại tôi:
“Không sao, chỉ là chân hơi đau.”
“Có khách đến à? Mời cậu ấy vào ngồi đi.”
“Mấy ngày trước, nhà chúng ta mới phơi trà, vừa hay có thể chiêu đãi người ta.”
Bây giờ tôi nào còn quan tâm người khác, từ lúc Trình Chính dọn đến nhà mới với tôi tới nay, chưa bao giờ đau chân. Bên này cái gì cũng tốt, chỉ có tài nguyên chữa bệnh kém. Tôi sợ không định kỳ mời bác sĩ kiểm tra, chân anh ấy lại có vấn đề gì.
Tôi ấn ấn, đấm đấm trên đùi anh ấy.
“Tôi không có việc gì, đừng lo lắng.”
Tuy rằng anh ấy nói không có việc gì, nhưng mấy ngày sau đó, chân thỉnh thoảng lại đau.
Tôi gần như không rời một tấc, bám dính lấy Trình Chính.
Như vậy tôi còn chưa yên tâm, chân cẳng Trình Chính bất tiện, tôi sắp xếp kỹ càng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-giau-co-nhu-nhuoc-cua-toi/2697513/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.