Không sai, chiêu thức Mạc Phong vừa thi triển chính là đòn thứ nhất – Hóa khí của Cương khí bảy mươi hai.
Hòa hợp dòng khí xung quanh với khí tức của cơ thể, hình thành nên một hiện tượng kỳ diệu.
Lẽ nào thằng nhóc này đã học được khi vừa mới nhìn thấy mình sử dụng sao?
Ầm…
Dòng khí lập tức bùng nổ.
Đám chó, rắn, chim ưng xung quanh lập tức bị văng ra xa mấy mét.
Hóa quyền thành chưởng!
Mạc Phong cong một chân, nhảy lên.
Chưởng đấm từ trên trời giáng xuống.
Đám gạch ngói trong sân rung lên.
“Càn Long Quyết sao?”, ông cụ tái mặt.
Hai chưởng đấm lao tới, lần này cương khí của ông ta đã bị phá vỡ.
Rầm…
Bất lực.
Ông ta đành phải đứng dậy và cũng tung chưởng ra nghênh đón.
Nhưng bỗng nhiên chưởng đấm của Mạc Phong hóa thành quyền.
Quyền chưởng đụng độ.
Cả khoảng sân nổi giông bão.
Gạch ngói vỡ vụn.
Mạc Phong mượn dòng khí xoay người mấy vòng, đạp vào cây hòe, bay ngược ra sau.
“Bái bai…tôi đi đây! Tạm biệt!”, anh phất tay cười với vẻ xấu xa.
Anh rời khỏi sân, thấy Từ Giai Nhiên ngồi mềm nhũn dưới đất.
Anh không nói gì, chỉ ôm cô gái bỏ chạy.
“Ấy? Anh ra từ đâu thế?”, Từ Giai Nhiên hỏi với vẻ kỳ lạ.
Cô ta ngồi nãy giờ bên ngoài, không hề thấy cửa được mở ra mà!
Mạc Phong lắc đầu với vẻ bất lực: “Đi thôi, nói nhiều thế, ông ta đuổi theo tới nơi rồi kìa!"
Anh bế cô chạy về phía chiếc xe.
“Tôi…bị trẹo chân rồi, không lái xe được!”, Từ Giai Nhiên liếc nhìn mắt cá chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/1190658/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.