Ông già lưng gù nheo mắt nhìn theo sườn dốc và nhếch miệng cười: “Ha ha, quả đúng là sông Trường Giang sóng sau đè sóng trước.
Thằng nhóc này thông minh, lanh lợi hơn bố cậu ta nhiều.
Cậu ta không hề bỏ chạy, chỉ là đi đuổi theo xe của nhà họ Lục mà thôi!”
“Vậy chúng ta phải làm sao? Có đuổi theo không?”, lúc này Hoa hòa thượng cũng bước tới nhìn theo đoàn người đi dưới núi.
“Đuổi theo chứ! Ngọc Âm Dương Long Phượng cất giữ bí mật mà mấy thế hệ đều nguyện chết cũng phải bảo vệ.
Chắc chắn bên trong miếng ngọc ẩn chứa thứ mà chúng ta muốn!”, Hồng Sinh nói với vẻ lạnh lùng.
Lão đạo sĩ cảm thấy nghi ngờ: “Sư phụ, rốt cuộc thì ngọc Âm Dương Long Phượng cất giữ bí mật gì?” “Những thứ khác thì không biết nhưng có một thứ khiến tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú!”
“Là gì vậy?”
“Là Trường Sinh Đạo Quyết!”
“…”
Hoa hòa thượng cũng nhìn ông già với vẻ kinh ngạc: “Sư phụ.
Có Trường Sinh Quyết thật sao? Con người thật sự có thể trường sinh bất lão?”
Hàng nghìn năm qua, không ít người theo đuổi loại tà thuật này.
Năm xưa Tần Thủy Hoàng cử Từ Phúc đi về phía Đông tìm kiếm thuốc trường sinh bất tử.
Không phải cuối cùng vẫn phải chết sao? Đến ngay cả đế vương khổ sở tìm kiếm còn không được chứ đừng nói là người bình thường.
Niềm vui của con người khi còn sống chính là làm những việc mình mong muốn trong sự hạn chế của thời gian.
Nếu như trường sinh bất lão thì thời gian còn có nghĩa lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/1191086/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.