NGƯƠI CÓ TIỀN, TA CÓ ĐAO
Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm
Dịch: Quá Khứ Chậm Rãi
Chương 231: Lên đi, hỏng bét hết rồi
"Tên cứt chó! Ai là một bọn với đám trộm cướp các ngươi hả!" Hoa Nhất Đường giận dữ, ném quạt trong tay về phía Vân Trung Nguyệt, đương nhiên, là hắn dễ dàng tránh đi.
Hoa Nhất Đường càng tức giận hơn, cởi thêm một chiếc giày ném đi: "Thức thời thì mau giao đồ đã trộm ra, nếu không..."
"Nếu không Tịnh Môn sẽ khiến ngươi không thể bước một bước trong nhà Đường này!" Cận Nhược rống lên.
"Trời ơi, oan uổng quá~~" Ngữ điệu của Vân Trung Nguyệt mang theo đường lượn sóng mất nết: "Thứ nhất, chiếc bình rách Lò Việt vừa xấu vừa nặng, ta nhìn thôi cũng thấy chướng mắt, thứ hai, ta đâu có điệu đà như Hoa gia Tứ Lang (Hoa Nhất Đường ném chiếc giày thứ hai) khụ, có sở thích phong nhã, lấy tấm dạ y Kính Sa kia làm gì..."
"Ồ..." Lâm Tùy An rút Thiên Tịnh ra.
Vân Trung Nguyệt giật mình, liên tục xua tay: "Đừng đừng đừng, lương tâm trời đất chứng minh, ta không trộm thật mà! Ta chỉ đến hóng hớt thôi, ta có thể thề với trời... ôi, lại có người đến góp vui..."
Ngoài cửa vang lên tiếng lộn xộn, Tống huyện lệnh dẫn một đám bất lương vội vàng xông vào: "Nghe nói Hoa trạch cũng mất đồ, chẳng lẽ lại là Vân Trung Nguyệt làm?!"
Một màn giật gân này của Tống huyện lệnh khiến sự chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn đi, trong nháy mắt, Vân Trung Nguyệt đã tựa như mây tan chảy trong ánh trăng, rồi biến mất.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-co-tien-ta-co-dao/2319624/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.