Nghiên Thời Thất nghĩ ngợi, gõ xuống một hàng chữ nhỏ: Em không mệt, chỉ hơi đói.
[ngượng ngùng]
Chưa đến nửa phút, anh đã gọi điện thoại tới.
Nghiên Thời Thất ngẩn ngơ, gãi mặt một lúc, bắt máy với giọng nũng nịu: “A lô…”
“Em đã ăn gì chưa?”
Tần Bách Duật vừa mở miệng đã tra hỏi, xen lẫn nỗi lo lắng.
Giờ phút này cách xa muôn trùng diệu vợi, cô lại bỗng dưng cảm nhận được sự quan tâm của anh đối với mình.
Nghiên Thời Thất hít thở sâu, dằn trái tim đang đập loạn xạ xuống, cất giọng trong trẻo trả lời: “Em ăn rồi.”
“Sao em lại thấy đói? Ở nơi chụp ảnh không chuẩn bị đồ ăn à?”
Nghe vậy, Nghiên Thời Thất ngẩn ra, chưa nghĩ ngợi đã buột miệng nói: “Sao anh biết em đi chụp ảnh vậy?”
Lại là cảm giác ấy!
Bất kể cô đang ở chốn nào, anh đều có thể nắm rõ phương hướng của cô như lòng bàn tay.
Giọng nói trầm khàn của anh xen chút ý cười: “Tuần lễ thời trang Milan có công bố lịch trình sắp xếp của người mẫu.”
Trong mắt Nghiên Thời Thất lóe lên vẻ chợt hiểu ra.
Tán gẫu mấy câu với anh xong, cô cúp máy rồi, anh còn gửi đến một tin nhắn.
[Duật]: Nhớ ăn cơm đúng giờ.
***
Hai ngày sau, Nghiên Thời Thất rất bận rộn.
Chẳng những cô phải phối hợp trong các hoạt động của tuần lễ thời trang, mà còn phải đến sàn catwalk diễn tập trước.
Tuần lễ thời trang lần này kéo dài trong năm ngày, tổng cộng có hơn sáu mươi thương hiệu tổ chức hoạt động catwalk.
Một đêm trước khi tuần lễ thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2755676/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.