Trong phòng khách, tiếng máy sấy lọt vào tai.
Nghiên Thời Thất ngồi ở góc ghế xô pha, Tần Bách Duật thì đứng sau lưng cô, nhẹ nhàng sấy tóc cho cô.
Ngày thường, lúc làm việc, nhà tạo mẫu tóc thường xuyên phải đổi các kiểu tóc khác nhau cho cô.
So với kĩ thuật nhanh và giàu kinh nghiệm của nhà tạo mẫu, người đàn ông phía sau có vẻ dịu dàng và cẩn thận hơn.
Lòng bàn tay to dày của anh áp lên đỉnh đầu cô, vuốt nhẹ tóc cô.
Khoảng cách máy sấy vừa phải, không nóng quá, lại có thể sấy khô hơi nước.
Nghiên Thời Thất ngồi thẳng người, mặt hơi ửng đỏ.
Ngón tay nóng bỏng của anh thỉnh thoảng cọ qua vành tai cô, làm cô khẽ rùng mình.
Khác quá, không giống chút nào hết!
Đa số các nhà tạo mẫu tóc đều là nam, nhưng cảm xúc lúc bọn họ sấy tóc cho cô và sự rung động Tần Bách Duật mang lại cho cô hoàn toàn không thể đánh đồng.
Anh khác!
Tâm trí của Nghiên Thời Thất bay cao bay xa, tất cả giác quan đều tập trung vào bàn tay của anh.
Xúc cảm râm ran từ đỉnh đầu lan khắp toàn thân, con hươu già trong lòng lại nhảy nhót tưng bừng…
Khi tóc sấy khô thì đã là mười phút sau.
Người đàn ông sau lưng dùng mu bàn tay thăm dò độ khô của tóc cô.
Nghiên Thời Thất lắc lắc đầu, hơi quay người, ngón tay nhỏ nhắn bấu vào xô pha, nhìn anh bằng đôi mắt long lanh trong veo, cười ranh mãnh, “Giỏi lắm, Tổng Giám đốc Tần!”
Tần Bách Duật cười, lườm cô, vừa bó tay vừa dung túng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2755702/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.