CHƯƠNG 1701: TRÙNG HỢP NHƯ VẬY ẮT CÓ ĐIỂM BẤT THƯỜNG Tô Uyển Đông ủ rũ ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào gò má điển trai của Lăng Vạn Hình. Bọn họ chung chăn chung gối cũng đã gần hai mươi năm rồi, nhưng cuối cùng người đàn ông này vẫn không biết vợ mình muốn gì. Hoắc Trúc Nhạn chính là người phụ nữ anh cất giấu trong lòng suốt bao nhiêu năm qua. Cho dù chị ta xuất hiện không đúng lúc thì vẫn là ánh trăng sáng thuần khiết trong lòng anh phải không? Nghĩ tới đây, Tô Uyển Đông lắc đầu bật cười. Chị cầm mảnh vỡ trong tay rồi từ từ đứng dậy, nhìn bóng lưng Lăng Vạn Hình rất lâu, sau đó quay lưng rời đi. Tô Uyển Đông vừa đi vừa nhìn mảnh vỡ trong tay, không khác gì trái tim tan nát của chị. Có phải là đã đến lúc buông tay rồi không? *** Bên ngoài biệt thự, Kiều Mục dẫn Lăng Tử Hoan đi vào sâu trong bãi cỏ. Chỗ này cách nhà chính một đoạn, bình thường ngoài người làm đến quét dọn theo thời gian quy định thì rất ít người đến đây. Kiều Mục thoải mái ngồi xuống đất, sau đó kéo Lăng Tử Hoan đến bên cạnh, để cô ngồi tựa vào lồ ng ngực mình. Trước mặt họ là hồ nhân tạo với phong cảnh đẹp tuyệt vời, trời dần tối, ánh đèn mờ nhạt như khoác lên cảnh vật một tấm voan mỏng. Kiều Mục ôm Lăng Tử Hoan vào lòng rồi nhẹ nhàng hôn lên má cô, nhỏ giọng thì thầm: "Nói chú Hai biết đã xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2769920/chuong-1701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.