CHƯƠNG 1859: CÓ PHẢI GẦN ĐÂY CẬU TA UỐNG NHẦM THUỐC KHÔNG? Nghe vậy, Ưng Phi Phi đặt đũa xuống, chống khuỷu tay lên bàn, bất lực nhìn cậu ta: "Cho dù công ty có trả cho tôi bao nhiêu tiền thì đây cũng là công việc của tôi. Tôi không giống anh, anh có công ty của nhà mình, muốn đến thì đến, không muốn đến thì không đến. Tuy nhiên, những nhân viên bình thường như chúng tôi có quy tắc và yêu cầu khi đi làm, hơn nữa mỗi ngày còn có những nhiệm vụ khác nhau. Tôi phải có trách nhiệm với công việc của mình!" Mặc Lương Vũ hiếm khi không kiếm chuyện mà chỉ nhìn chằm chằm vào Ưng Phi Phi. Có lẽ là do địa vị xã hội và môi trường của hai người họ khác nhau nên cậu ta ít khi thấy những người bạn nữ xung quanh mình làm việc cật lực như vậy. Từ khi sinh ra đã được hưởng một cuộc sống tốt đẹp, một cậu ấm như Mặc Lương Vũ rất khó có thể cảm nhận được nỗi vất vả khi phải bươn chải ngoài xã hội. Vì chưa bao giờ phải khổ não về vật chất nên cho rằng cuộc sống vốn phải như thế. Huống chi, phụ nữ xưa nay yếu ớt, phần lớn đều hi vọng có thể tìm được một người bạn đời tốt, làm một mẻ, khỏe suốt đời. Nhưng Ưng Phi Phi ở trước mắt đã phá vỡ nhận thức thông thường của Mặc Lương Vũ về phái nữ. Lúc này, Ưng Phi Phi bị ánh nhìn chằm chằm của cậu ta làm cho phát cáu, không nhịn được phải búi tóc lại, giọng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2771969/chuong-1859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.