CHƯƠNG 1863: ĐỨA TRẺ TO XÁC MẶC LƯƠNG VŨ Dứt lời, hai cánh tay của Mặc Lương Vũ giống như chi giả, lập tức buông thõng xuống bên cạnh giường: "Đúng vậy, tay cũng không thể cử động được!" Ưng Phi Phi nhìn hành động kì quặc giống như trẻ con của cậu ta, tiện tay cầm nĩa lên, đưa một miếng dưa vàng lên miệng cậu ta: "Ăn đi." Không biết cậu ấm này lại giở tính gì đây! Giống như một đứa trẻ to xác chưa trưởng thành vậy. Mặc Lương Vũ há miệng cắn một miếng dưa vàng, hương vị ngọt ngào lan tỏa trong miệng khiến cậu ta thoải mái nheo mắt lại. Hai người cứ một người ăn một người đút trong yên lặng như vậy. Hộ lý ở bên cạnh thì ngây người nhìn, có chút ước ao. Đến gần hai giờ chiều, Ưng Phi Phi nhìn thời gian, sau đó đứng dậy nói: "Tôi phải quay về công ty rồi, anh hãy nghỉ ngơi cho tốt nhé." "Chờ đã!" Mặc Lương Vũ vội vàng gọi cô lại, ho nhẹ một tiếng rồi dẩu môi về phía đầu giường: "Cho tôi uống nước!" Ưng Phi Phi lại đặt ví xuống, kiên nhẫn cầm cốc nước đút cho cậu ta từng thìa một. Mới uống được hai ngụm, cậu ấm lại bắt đầu đòi hỏi: "Tôi đói bụng!" Ưng Phi Phi nhìn về phía hộ lý, người đó lập tức ngầm hiểu: "Tôi, tôi đi mua cơm!" Nghe vậy, Mặc Lương Vũ trừng mắt nhìn anh ta, anh đừng có lắm chuyện! Sau mấy pha đòi hỏi, Ưng Phi Phi cũng nhìn ra Mặc Lương Vũ cố ý gây chuyện. Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dau-yeu/2771973/chuong-1863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.