🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 2043: TỊCH TRẠCH VÀ HÀN VÂN ĐÌNH ĐÁNH NHAU

 

Ước chừng hai mươi phút sau, Lãnh Thư Đồng đẩy va li da bước ra khỏi khách sạn, thế nhưng tìm mãi vẫn không thấy bóng dáng của Tịch Trạch đâu, xe vẫn còn nguyên ở vị trí cũ, nhưng người lại mất tăm mất tích.

 

Chẳng lẽ đang vào nhà vệ sinh?

 

Lãnh Thư Đồng lại vòng lại sảnh chính, định chờ anh ta ở khu phòng chờ.

 

Thấy đã trôi qua mười phút mà Tịch Trạch vẫn không xuất hiện, cô liền nghi ngờ lấy điện thoại ra khỏi túi, còn chưa thấy đối phương bắt máy thì đã thấy nhân viên phục vụ trong sảnh lớn của khách sạn chen nhau chạy lên tầng.

 

Không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng tình huống có vẻ rất khẩn cấp, cô còn mơ hồ nghe thấy tiếng người ta bàn bạc nhau báo cảnh sát gì đó.

 

Lãnh Thư Đồng không mảy may nghĩ gì thêm, cụp mắt xuống thì chợt nhận được một tin nhắn trên WeChat.

 

Tịch Trạch gửi tới một bức ảnh.

 

Lãnh Thư Đồng nhấn mở ra, hoảng hốt đứng bật dậy ngay lập tức.

 

Đây là ảnh selfie của Tịch Trạch với khóe mắt mang theo vết bầm tím, nhưng vẻ mặt rất đắc ý, bờ môi mỏng khẽ cong lên, lộ vẻ cợt nhả.

 

Lãnh Thư Đồng nhìn chằm chằm vào bức ảnh hồi lâu mới chú ý tới góc dưới bên phải vẫn còn có người đang ngồi trên thảm của căn phòng, tựa lưng vào giường, trên cổ áo sơ mi cách điệu vẫn còn đọng lại vài giọt máu.

 

Nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng này - hình như là Hàn Vân Đình!

 

Lãnh Thư Đồng kinh ngạc đến mụ mẫm cả đầu óc.

 

Tuy bức ảnh không tiết lộ quá nhiều về bố cục của căn phòng, nhưng cô lại rất quen thuộc.

 

Bởi vì đây chính là phòng của khách sạn này.

 

Mắt Lãnh Thư Đồng chợt lóe lên, sực nhớ tới sự vội vàng của mấy nhân viên phục vụ ban nãy. Cô mặc kệ tất cả, vội vàng ra quầy lễ tân hỏi thăm số phòng của Hàn Vân Đình rồi vội vàng lên tầng.

 

Chẳng lẽ Tịch Trạch và Hàn Vân Đình đánh nhau đến tận đây?

 

Hơn nữa qua bức ảnh kia rõ ràng Tịch Trạch là người chiếm thế thượng phong, thậm chí còn huênh hoang gửi ảnh selfie cho cô.

 

Không lâu sau, Lãnh Thư Đồng đi lên tầng tám của khách sạn.

 

Vừa ra khỏi thang máy, cô đã nhìn thấy nhân viên phục vụ đang đứng túm tụm lại trước cửa một căn phòng, không ngừng chỉ trỏ vào trong.

 

Thấy vậy, Lãnh Thư Đồng không kịp nghĩ ngợi gì thêm liền rảo bước tiến lên trước, liếc mắt nhìn vào trong, lập tức mắt chữ A mồm chữ O.

 

Hai người bọn họ định phá hủy căn phòng này của khách sạn sao?

 

Tất cả những đồ vật có thể nhìn thấy trong phòng gần như đều vương vãi khắp nơi.

 

Bàn trà làm bằng đá cẩm thạch trong phòng khách bị đập vỡ, bình hoa và mấy món đồ trang trí khác đều bị ném xuống sàn nhà.

 

Lãnh Thư Đồng vẫn chưa thấy bóng dáng Hàn Vân Đình đâu, dời tầm mắt quan sát Tịch Trạch liền phát hiện chiếc áo bành tô màu trắng anh ta mang trên người đã bẩn một mảng.

 

Hơn nữa... khuôn mặt tuấn tú kia của anh ta cũng có thể nói là "mặt mũi bầm dập", không biết thê thảm hơn so với ảnh selfie biết bao nhiêu lần.

 

Lãnh Thư Đồng nghi ngờ bức ảnh selfie ban nãy anh ta gửi đến đã qua chỉnh sửa.

 

Lúc này, Tịch Trạch đang trao đổi về thủ tục xử lý và bồi thường với người phụ trách của khách sạn, hơn nữa rõ ràng anh ta đang làm ra vẻ tất cả số tiền bồi thường đều tính vào hóa đơn cho người thuê căn phòng này.

 

Đây là phòng của Hàn Vân Đình.

 

Lãnh Thư Đồng nghe đến đây, không tiếp tục chần chừ nữa mà yên lặng lách qua khe cửa đi vào, định xem vết thương của Hàn Vân Đình như thế nào.

 

Đối với Tịch Trạch thì cô đã quen rồi.

 

Từ nhỏ đến lớn, Tịch Trạch đã đánh nhau thường xuyên như cơm bữa.

 

Lãnh Thư Đồng lặng lẽ đi tới trước cửa phòng ngủ, một đống bừa bộn đập vào mắt cô như trong ảnh.

 

Ngoại trừ bên cạnh giường tạm coi như nguyên vẹn thì hầu như những nơi khác không có chỗ để đặt chân, đến cả chiếc ghế ba chân bên cửa sổ cũng bị bẻ gãy.

 

Lãnh Thư Đồng chuyển tầm mắt nhìn sang trái liền bắt gặp Hàn Vân Đình vẫn đang ngồi bệt dưới đất.

 

Anh tựa lưng vào cạnh giường, một bên chân gập lại, khuỷu tay buông thõng trên đầu gối, đầu cúi gằm, dáng vẻ rất chán chường.

 

Lãnh Thư Đồng cảm thấy trái tim như bị bóp nghẹt lại, có phần đau lòng.

 

Đã quen anh bao lâu nhưng chưa bao giờ cô thấy anh nhếch nhác như vậy.

 

Mái tóc tán loạn, cặp kính cũng không biết văng đâu mất rồi, khóe miệng bị rách, còn cả vết máu đã khô...

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.