🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 2049: CÒN ĐỊNH TIẾP TỤC BỎ MẶC ANH À?

 

Nhìn cảnh này, Tịch Trạch dở khóc dở cười, nhưng trong mắt anh ta vẫn lóe lên vui mừng.

 

Có lẽ bản thân Đầu Đá cũng không nhận ra, tuy cô luôn miệng nói muốn buông bỏ, nhưng nhìn thấy Hàn Vân Đình bị thương, toàn bộ sự chú ý của cô vẫn đổ dồn hết vào đối phương.

 

Nếu không ngoài dự đoán, chắc chắn cô sẽ bỏ lỡ chuyến bay về Anh vào tối nay vì Hàn Vân Đình.

 

Tịch Trạch từ tốn phủi bụi bẩn trên áo tuxedo, nhếch nở nụ cười hài lòng.

 

Trận này đánh cũng đáng lắm!

 

Đúng như Tịch Trạch nghĩ, Lãnh Thư Đồng mải chăm sóc Hàn Vân Đình nên quên sạch chuyện chuyến bay.

 

Lúc này, bầu trời bên ngoài đã nhuốm sắc hoàng hôn.

 

Hàn Vân Đình ngồi im bên cạnh giường, để
Lãnh Thư Đồng chườm đá cho mình.

 

"Miệng anh sưng to quá, trong khoang miệng có bị thương không?"

 

Lãnh Thư Đồng nhẹ nhàng dán túi đá lên má anh, tầm mắt dừng lại trên cặp môi mỏng, lo lắng hỏi.

 

Hàn Vân Đình hơi thất thần, mắt thoáng qua vẻ nghi hoặc.

 

Cả chi tiết nhỏ như vậy cô cũng chú ý đến, lẽ nào cũng nhờ vào kinh nghiệm ngày trước?

 

Như thấy được vẻ thắc mắc của Hàn Vân Đình, Lãnh Thư Đồng nhìn vào mắt anh, mỉm cười nói: "Kì lạ lắm à? Có một lần tôi bị thương, ngoại lực làm răng cắn trúng khoang miệng, bị rách da. Sức tay của Tịch Trạch mạnh thế kia mà đánh vào khóe miệng của anh, chắc chắn sẽ bị nặng hơn tôi lúc trước!"

 

Lãnh Thư Đồng giải thích nghe rất nhẹ nhàng, nhưng Hàn Vân Đình nhíu mày đầy khó chịu: "Cô từng đánh nhau với người khác à?"

 

Cô gái như cô trông có vẻ yếu ớt, trói gà không chặt, vậy mà cũng biết đánh nhau sao?

 

Lãnh Thư Đồng bất giác cười thành tiếng, "Cũng không phải đánh nhau, chỉ cãi nhau với người trong nhà, vô tình bị thương thôi, chuyện lâu lắm rồi."

 

Cô không nói ra sự thật, vì kết quả của lần tranh cãi đó là Lãnh Nguyệt Đồng cho cô một bạt tai thật mạnh ngay trước mặt các bậc cha chú trong gia tộc.

 

Tuy chuyện đã qua từ rất lâu, nhưng Lãnh Thư Đồng vẫn nhớ như in cảnh tượng ấy, nhìn thấy cô bị đánh mà cha chú trong nhà vẫn bình chân như vại.

 

Ánh mắt của Lãnh Thư Đồng trở nên xa xăm như đang chìm vào hồi ức khó tả nào đó.

 

Hàn Vân Đình đang ngồi gần sát cô cũng bắt được sự xáo trộn trong ánh mắt ấy.

 

Anh nhìn đăm đăm trong giây lát rồi đón lấy túi đá từ tay cô, nói lảng đi, "Để tự tôi làm."

 

Túi đá rất lạnh, Hàn Vân Đình cầm lấy, vô tình chạm vào ngón tay lạnh lẽo của cô, không hiểu sao lại thấy hơi xót xa.

 

Nhưng anh không biết cảm xúc này có nghĩa là gì, cũng không muốn tìm hiểu cặn kẽ lĩnh vực mình không giỏi.

 

Tuy anh biết rất rõ những gì mình làm hôm nay rất kì lạ, nhưng tại khoảnh khắc này, anh vẫn rất thích cách hai người họ ở bên nhau bình yên thế này.

 

Thế nên, anh không muốn tùy ý phá vỡ nó.

 

Lãnh Thư Đồng ngồi cách anh nửa mét, buông túi đá ra, hai bàn tay không ngừng chà xát vào nhau.

 

Không bao lâu sau, có tiếng động loáng thoáng vang lên ngoài phòng khách, Lãnh Thư Đồng và Hàn Vân Đình không hẹn mà cùng nhìn về phía cánh cửa đang từ từ mở ra.

 

Tịch Trạch đã cởi áo tuxedo bị bẩn ra, chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần Âu in đầy dấu giày, dùng mũi chân mở cửa.

 

Anh ta đứng trước cửa phòng, trước tiên trừng mắt nhìn Hàn Vân Đình với vẻ kiêu ngạo, sau đó mới nhìn sang Lãnh Thư Đồng, nhướng mày nói: "Đã xong chưa? Còn định tiếp tục bỏ mặc anh à?"

 

Lãnh Thư Đồng bĩu môi đứng dậy, nói kháy với vẻ gần gũi: "Đâu dám bỏ mặc anh, luật sư Tịch tài ba xuất chúng hễ không hài lòng liền ra tay đánh người, bọn em nào dám trêu chọc!"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.