🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 2239: YÊU AI YÊU CẢ ĐƯỜNG ĐI LỐI VỀ

 

Ngón tay cầm hộp của Lăng Vạn Hình hơi run run, muốn mở ra nhưng lại chần chừ.

 

Thấy vậy, Tô Uyển Đông cũng không hối thúc anh. Hai người im lặng đứng trước mặt nhau, nhìn chằm chằm hộp que thử thai nhỏ nhắn kia như đang chờ đợi lời phán quyết của số phận.

 

Một phút sau, Lăng Vạn Hình mới ngập ngừng lấy que thử thai từ bên trong ra.

 

Món đồ này rất xa lạ với anh, Lăng Vạn Hình lật xem mấy lượt, cuối cùng nhìn chằm chằm hai vạch màu đỏ kia.

 

Anh chưa từng thấy que thử thai, nhưng vẫn có hiểu biết cơ bản.

 

Hai vạch là dấu hiệu có thai!

 

Lăng Vạn Hình thở d ốc nhìn que thử thai, một vạch màu rất nhạt, nhưng cũng rất bắt mắt.

 

Ngón tay anh siết chặt, mắt lấp lánh nhìn Tô Uyển Đông đang rưng rưng nước mắt, "Có, có rồi?"

 

Tô Uyển Đông mỉm cười khẽ gật đầu, nước mắt đã lưng tròng.

 

Hôm nay là sinh nhật của Tô Uyển Đông, que thử thai này có lẽ chính là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất.

 

Lăng Vạn Hình cầm que thử thai xem tới xem lui, cánh mũi phập phồng không ngừng, nỗi xúc động không thể kìm nén lan tỏa khắp lồ ng ngực.

 

Anh cầm que thử thai, cúi xuống tì lên trán Tô Uyển Đông, nghẹn ngào thì thầm: "Uyển Đông, Uyển Đông, cuối cùng chúng ta cũng có con rồi..."

 

Mong mỏi bao lâu, cuối cùng cũng đợi được ngày hôm nay!

 

Khoảnh khắc này, mọi tiếc nuối đều không còn gì đáng nói.

 

Tô Uyển Đông chầm chậm đặt tay lên vai Lăng Vạn Hình, vừa rơi nước mắt vừa thì thào, "Anh Hình, cảm ơn..."

 

Cảm ơn anh đã yêu em!

 

Cảm ơn anh đã cho em cơ hội được làm mẹ.

 

"Đừng khóc nữa, xuống ăn cơm trước, lát nữa chúng ta đến bệnh viện kiểm tra, nhé?"

 

Nói rồi Lăng Vạn Hình nâng mặt Tô Uyển Đông lên, lau đi vệt nước mắt trên đó bằng đôi môi của mình.

 

Tô Uyển Đông rủ mắt, sau đó ôm chặt cổ anh, chôn mặt mình vào ngực anh.

 

Kiếp này nếm qua đắng cay ngọt bùi, từng trải qua yêu hận tình thù, rất đáng!

 

Vài phút sau, Lăng Vạn Hình và Tô Uyển Đông cùng nhau đến phòng ăn. Mọi người nhìn về phía họ, ai nấy đều mỉm cười ấm áp.

 

Tia nắng ban trưa xuyên qua cửa sổ, chiếu rọi mọi ngóc ngách trong nhà, sưởi ấm mùa xuân của Lệ Thành!

 

***

 

Ăn cơm xong, Nghiên Thời Thất nhạy bén đi ra vườn hoa sau nhà, đứng nhìn Tô Uyển Đông đang dứng cạnh bồn hoa từ xa.

 

Thật ra lúc ăn cơm cô đã nhận thấy chị dâu cứ thẫn thờ suốt, hai mắt chị còn đỏ ửng, chứa đầy tâm sự.

 

Nghiên Thời Thất tiến lên, đến gần Tô Uyển Đông bèn khẽ hỏi: "Chị dâu, sao lại đứng đây một mình?"

 

Tô Uyển Đông thảng thốt nhìn sang, thấy khuôn mặt tươi cười của Nghiên Thời Thất, ngẫm nghĩ rồi đáp: "Trong nhà hơi ngột ngạt nên chị ra đây cho thoáng."

 

"Vậy em đi dạo cùng chị nhé?" Nghiên Thời Thất mỉm cười đề nghị, Tô Uyển Đông gật đầu đồng ý, "Được, đúng lúc bên kia có một mảnh vườn trồng rất nhiều hoa hồng trắng, nghe nói gần đây sắp nở rồi, chị dẫn em đi ngắm hoa!"

 

Nói đoạn, hai người bèn đi về phía mảnh vườn nằm sau bên trong vườn hoa.

 

Biển hoa hồng trắng kia là do Lăng Vạn Hình chuẩn bị cho Tô Uyển Đông, vườn hoa hướng dương sau nhà đã bị nhổ sạch từ năm ngoái rồi.

 

Bây giờ, anh yêu chim yêu cả lồ ng, nên mảnh vườn hoa hồng trắng kia chính là tấm lòng của anh.

 

"Chị Cả, chị đang buồn chuyện gì phải không?"
Khi hai người dần đến gần mảnh vườn kia, Nghiên Thời Thất liếc nhìn Tô Uyển Đông, mở lời dò hỏi.

 

Nhịp bước của Tô Uyển Đông hơi chững lại, chị không biết nói dối, rủ mắt bật cười, "Rõ ràng thế à?"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.