Người tỉnh lại rồi nhưng vẫn chưa thể ra khỏi phòng hồi sức tích cực. Trong phòng hồi sức không thể sử dụng các thiết bị điện tử, vì sợ ảnh hưởng đến các máy móc y tế. Tư Hành lo Giang Cố sẽ buồn chán, đợi đến khi Giang Cố có thể ngồi dậy được, anh đặc biệt mang vào cho cậu một cuốn sách.
Đây là lần đầu tiên Giang Cố tỉnh táo nhưng phải ở lại phòng hồi sức tích cực lâu như vậy. Mặc dù trước đây cậu cũng từng vào đây, nhưng ý thức vừa tỉnh lại không lâu thì đã được đưa ra ngoài. Lần này cậu đã có thể ngồi dậy ăn chút đồ rồi mà vẫn không được phép ra ngoài.
Y tá thấy cậu không càu nhàu thì cười hỏi: "Những bệnh nhân tỉnh táo khác thì một ngày hỏi đến ba trăm lần khi nào mới được ra ngoài. Họ thắc mắc tại sao mình khỏe rồi mà vẫn chưa được chuyển sang phòng bệnh thường. Vậy mà cậu lại không hỏi một lần nào."
Giang Cố cười với y tá đang trông nom mình: "Đến khi nào có thể ra thì các cô tự nhiên sẽ sắp xếp thôi. Không cho ra thì chứng tỏ vẫn chưa thể, hỏi cũng vô ích mà."
Y tá thở dài: "Nếu ai cũng nghe lời bác sĩ như cậu thì tốt."
Giường bệnh ở phòng hồi sức rất hạn chế, nhiều người không đủ chỉ tiêu để vào, chỉ có thể chịu đựng ở bên ngoài. Một số người thì cảm thấy mình tỉnh rồi, trên người cũng không đau nữa, thì lại nhao nhao đòi ra, cảm thấy việc bị giữ trong phòng hồi sức tích cực chẳng qua là để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-om-yeu-duoc-nang-niu-trong-tim/1014653/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.