Ngày xuất viện về nhà, lúc sắp đi Giang Cố được các chị y tá tặng cho một quả táo. Cậu mới biết hôm nay là đêm Giáng Sinh, đêm Giáng Sinh đồng nghĩa với việc ngày mai là lễ Giáng Sinh.
Dù đây là một lễ hội phương Tây, nhưng đã là ngày lễ thì nhất định phải có nghi thức và tấm lòng. Chỉ là cậu vẫn chưa kịp chuẩn bị quà.
Mặc dù đã sống chung với nhau lâu như vậy, nhưng Giang Cố vẫn không tài nào nắm bắt được sở thích của Tư Hành. Lần này, loại bỏ khả năng tặng quà liên quan đến mèo, cậu lại mất thêm một ý tưởng.
Anh không thích chơi game, cũng chẳng mặn mà với đồ công nghệ, không có sở thích sưu tầm mô hình, thậm chí những đôi giày thể thao mà các chàng trai yêu thích cũng chẳng làm anh quan tâm. Mỗi ngày ngoài làm việc trong phòng khách thì anh chỉ có vào bếp nấu ăn. Chẳng lẽ phải tặng một đống nồi niêu xoong chảo sao?
Nhìn ra ngoài, cậu thấy rất nhiều cửa hàng đã treo đồ trang trí mang đậm không khí Giáng Sinh, khiến Giang Cố càng đau đầu hơn. Rốt cuộc nên tặng gì đây?
Tư Hành thấy cậu im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ suốt cả đường, khi dừng ở một đèn đỏ, anh mới quay đầu lại hỏi: "Em sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái à?"
Rõ ràng khi xuất viện còn rất vui vẻ, nhưng bây giờ, ngồi trong xe mà cậu lại yên lặng như thế, điều này khiến Tư Hành lo lắng, sợ rằng cậu có chỗ nào không khỏe.
Giang Cố chỉ tay ra ngoài cửa sổ: "Giáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-om-yeu-duoc-nang-niu-trong-tim/1014668/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.