T10: Biết Giang Cố ở một mình, buổi tối mẹ Tư không để cậu đi, nhất quyết giữ cậu ở lại nhà qua đêm. Đứa trẻ ngoan ngoãn ngọt ngào dễ khiến người ta yêu mến, đừng nói là mẹ Tư Hành, ngay cả bố Tư Hành cũng bị những lời khen ngợi liên tục của Giang Cố như "Chú ơi, chú giỏi quá!" hay "Chú thật là đỉnh!" làm cho mê mẩn, quên cả bản thân. Bố Tư thích nhất là kể lại chuyện xưa, hồi đó ông khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, đi theo xe tải buôn bán hàng hóa, lại từng mở sòng bạc, những chuyện đã thấy, đã trải qua nhiều không đếm xuể. Tiếc là vợ ông không hứng thú với mấy chuyện này, còn con trai thì quá thông minh, từ nhỏ đã tự lập, chẳng hề có giai đoạn bám dính bố hay sùng bái bố như người ta. Bây giờ Giang Cố khiến ông thỏa mãn cực kỳ với vai trò làm cha, cả ngày hôm nay khóe miệng không lúc nào ngừng cười được. Nhà Tư Hành tuy là biệt thự đơn lập, nhưng vì quan hệ họ hàng hai bên gia đình không nhiều, cộng thêm ông bà hai bên đều đã qua đời từ lâu, cho nên lúc đầu khi trang hoàng đã mở rộng mấy phòng ngủ, làm một phòng chiếu phim, một thư phòng lớn, còn đặc biệt dùng một căn phòng để chứa quần áo và túi xách của mẹ Tư Hành. Phòng khách thì có giữ lại một phòng, không thể nào mà một căn nhà lớn như vậy chỉ có hai phòng có thể ở, dù thế nào cũng phải để sẵn một phòng cho những lúc cần thiết. Chỉ là phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-om-yeu-duoc-nang-niu-trong-tim/1890122/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.