Con bé vén gấu quần lên, Thẩm Thiếp nhìn thấy vết thương trên đầu gối nó đang rỉ máu.
- Tiểu Thuần! Không được nói linh tinh!
Đột nhiên tiếng một người đàn ông vọng tới.
Thẩm Thiếp ngẩng đầu thì nhìn thấy một người đàn ông trung niên. Hình như ông ta đúng là bố của Tiểu Thuần. Nét mặt ông ta lạnh lùng, có vẻ rất nghiêm nữa, trong ánh mắt nhìn con của ông hàm chứa tình thương và cả nỗi buồn khôn tả.
Lúc này Thẩm Thiếp mới hiểu cô bé ăn nói lung tung không logic kia chắc chắn có ván đề về thần kinh. Ý nghĩ này khiến cô chỉ muốn chốn chạy.
Co bé im lặng một hồi rồi lại hỏi bâng quơ:
- Chị à, chị lấy chồng chưa?
Thẩm Thiếp lặng lẽ gật đầu. Cô bé lại hỏi tiếp:
- Anh rể có tốt với chị không?
- Tốt.
Tiểu Thuần tự dưng cao giọng hét lên:
- Anh ấy tốt với chị thế sao chị lại tốt với em? Tại sao hả? Tại sao?
Mắt của cô bé vằn lên tia lửa tức giận, cái lò lửa đang rực cháy lại hướng về phía Thẩm Thiếp. Lúc này mọi người tập chung nhìn Thẩm Thiếp, có người thì hiếu kỳ, cò người thì không hiểu, còn có người lại giễu cợt, những ánh mắt này giống như hàng loạt mũi tên nhọn nhằm vào Thẩm Thiếp.
Nét mặt con người thay đổi thật nhanh chóng, chỉ trong giây lát đã có thể thay đổi phức tạp tới vậy.
Những ánh mắt này còn khó chịu hơn cả ánh mắt ghen tị của Tiểu Thuần. Bỗng chốc Thẩm Thiếp chỉ muốn đứng dậy, chạy khỏi cái ổ quỷ này càng nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-dep-tra-thu/50751/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.