“Tiêu Tĩnh!”
Tiếng nói trầm thấp hùng hậu hợp thời vang lên, cũng làm cho trong khoảng thời gian ngắn Tiêu Tĩnh dừng lại bước chân, xoay người cung kính nhìn hắn,vẻ mặt mang theo vài tia không xác định,“Thiếu gia?”
“Cô ấythiếu công ty bao nhiêu tiền?”
“Không nhiều lắm là ba nghìn bảy trăm vạn.”
“Không có năng lực hoàn lại sao?” Vẻ mặt hắn lãnh khốc nhưcũ.
Tiêu Tĩnh không dám chần chờ gật đầu,“Tôi điều tra qua,cô ấy trước mắt đang làm việc ở một công ty quảng cáo loại nhỏ, mỗi tháng tiền lương còn chưa đến bốn vạn, hơn nữa cô ấy hoàn toàn không có gởi ngân hàng, biệt thựcủa cha cô ấy đã bán đi trước mắt đang mướn phòng thuê……”
“Tôi…… Tôi có thể trả tiền theo từng kỳ, tôi sẽ đem toàn bộ tiền lương từng tháng giao cho các ngươi,một đồng cũng không giữ, còn có thể làm thêm nhiều phần công việc, buổi sáng đi đưa báo chí và sữa, buổi tối làm việc ở tiệm ăn nhanh, còn có cuối tuần……”
Lăng Thủy Nguyệt giống nhưsợ người khác nghe không tin cho nên càng nói càng lớm,“Tôi cuối tuần cũng có thể đi làm nhân công tạm thời, hiện tại tôi sẽ trả lại phòng thuê, đi thuê nơi tầng hầm như vậy là có thể giảm chi tiêu tiền nước và điện phí, tôi…… mỗi ngày chỉ ăn một bửa cơm……”
Lời của cô còn chưa nói xong,Thượng Quan Nghiêu trước hết bật cười, nụ cười này chẳng những làm cho cô giật mình sửng sốt, ngay cả Tiêu Tĩnh đi theo bên người hắn lâu như vậy cũng không tựchủ hít một hơi.
“Không nước không điện, buổi tối cô tắm rửa như thế nào?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-hau-cua-dai-ma-vuong/806502/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.