“Ông biết rõ vô luận quá khứ hay là hiện tại, ông đều không có quyền khống chế cuộc sống của tôi.”
“Không có quyền?” Thượng quan Hồng Đồ lại dùng lực gõ mạnh gậy xuống mặt đất,“Cậu có biết cậu hiện tại có được danh và lợi, đều do ban tặng không?”
Hắn lạnh lùng nhếch khóe miệng lên,vẻ mặt không có một tia độ ấm,“Ông cho là ai cho tôi một cuộc sống trong bóng tối? Cha,ông không thể phủ nhận, mẹ và ông ngoại tuy đã chết,nhưng ông tuyệt đối thoát không được quan hệ.”
“Cậu……”
“Ông bên ngoài có bao nhiêu người phụ nữ, con riêng thôi cũng có thể tạo thành đội bóng, đây cách ông yêu mẹ tôi sao? Bà năm đó yêu ông như vậy, thậm chí vì đầu lĩnh hắc đạo như ông, ngay cả than phận Đại tiểu thư cũng có thể không cần, nhưng ông đã đối với bà như thế nà?”
Thượng quan Hồng Đồ dừng một chút, sắc mặt cũng trở nên thập phần xấu hổ khó coi.
“Cha…… Cha thật xin lỗi mẹ con, nhưng mà Nghiêu,chuyện đã qua nhiều năm như vậy, cha cho là con cũng thấy được, tất cả phụ nữ sinh con riêng cho cha bên ngoài, tất cả đều bị cha phân ra khỏi hàng ngũ thừa kế, thậm chí ngay cảhọ Thượng Quan cha cũng không cho, hơn nữa đối truyền thông cha cũng chính miệng tuyên bố, nhà Thượng Quan chỉ có duy nhất một người thừa kế, trừ con ra, không có người khác……”
“Những người khác đương nhiên không có tư cách, đừng quên tập đoàn Thịnh Thế sở dĩ có thành tựu như hôm nay, là công lao của ai,ông cho là ngươi với những thủ đoạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-hau-cua-dai-ma-vuong/806518/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.