"Cái cảm giác bị người ta phũ với mình hóa ra không dễ nuốt chút nào."
Tình cảm của tôi với Vương tốt lên nhiều sau những lần tham gia hoạt động với nhau. Chúng tôi ngày càng trở nên ăn ý với nhau hơn. Thậm chí Vương không cần phải nói, tôi đã tự làm theo đúng ý muốn của anh. Mọi người xung quanh chúng tôi đều để ý được điều đó ra sức gán ghép hai chúng tôi lại với nhau. Mỗi lần bị trêu tới mức xấu hổ, Vương không phản đối hay thừa nhận, tôi cũng không dại gì mà lên tiếng trước vì trong chuyện tình cảm, con người Vương thật sự khó đoán. Vương chưa từng có một tin đồn tình cảm nào, ngoài tôi ra thì anh chưa từng đi riêng với cô gái nào. Điều đó khiến tôi cảm thấy an tâm nhưng cũng có chút thắc mắc. Tôi rất muốn biết mẫu con gái mà Vương thích là như thế nào nhưng dù là một thông tin nhỏ nhoi anh cũng chưa từng tiết lộ. Rốt cuộc tôi cũng không kiềm chế được mối quan tâm của mình.
- Anh…
Vương thấy tôi muốn hỏi nhưng lại cứ ngập ngừng, quay đầu lại nhìn tôi. Ánh mắt anh không hề chứa một tia nào tò mò, chỉ đơn giản là đang chờ đợi thôi.
- Mà thôi! Bỏ đi!
Tôi phủi tay, ra sức lắc đầu.
Tôi nghĩ hành động nửa vời của tôi sẽ khơi gợi trí tò mò của Vương nhưng nào ngờ, anh ngoảnh mặt đi thẳng, không hề có ý định hỏi han. Trước cảnh tượng đấy, tôi vừa sốc vừa tức, cảm tưởng như có một thứ gì đó rất nặng chặn ngay ở cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-la-quen-mat/1847627/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.